Có câu: Sai lầm lớn nhất của đời người là không biết điều. Khi đó, tôi 27 tuổi và đang đảm nhận vị trí phụ trách phòng kinh doanh của một công ty bảo hiểm nhân thọ. Tổng thu nhập hàng tháng khoảng 30 triệu. Có lẽ mức thu nhập này là đủ so với cuộc sống ở nông thôn.
Cuộc sống lẽ ra đã bình yên, nếu tôi không mắc sai lầm thì thật tuyệt, đây là một sai lầm không thể tha thứ. Tôi kết hôn được bốn năm và con gái tôi đã lấy chồng ba. Trước đây xảy ra nhiều chuyện, cô ấy tìm đến tôi, người khác đề nghị làm như vậy. Nhưng tôi yêu cô ấy, thậm chí nhiều hơn. Có lẽ do cô ấy mất nhiều tiền và giờ lại là lỗi của tôi nên tôi càng hận mình hơn.
Lỗi này bắt đầu xảy ra vào tháng 6 năm 2020 và đến tháng 10 năm 2020, tôi đã lao vào. Nói đến đây, chắc chắn nhiều người sẽ chửi rủa một kẻ ngu dốt, tầm thường, làm nghề như tôi. Chính sự điên rồ, tham lam và thiếu hiểu biết đã đốt cháy 650 triệu lỗ, 200 triệu tiền tiêu vặt và 450 triệu đô la Mỹ vay nóng.
Còn trẻ thật, cho đến khi lao vào mảnh đất đó, tôi cũng chưa từng đụng đến đỏ đen, huống chi là không dám tưởng tượng. Tuy nhiên, đây là sự tham lam của chủ nhân, cách thể hiện khéo léo và những lời ngon ngọt: “Cứ ghi đi, lãng phí một ngày, lại trúng thưởng”. Con trai “.
Chuyện này dẫn đến nợ nần chồng chất. Nó rất dài. Nó nổi lên vì lòng tham muốn lấy lại số tiền đã mất, vì tôi không muốn mọi chuyện thất bại, vì tình yêu của tôi. Dù sao cũng phải thế. Đến đây, tôi không bao giờ đụng đến nó khi chủ đòi tiền.
Tôi nói với vợ tôi rằng, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, tôi chỉ mong cô ấy có cơ hội quay đầu lại. Thà bị vợ đánh còn hơn. Chửi rủa hay ghét bỏ gì thì tôi thấy mình đáng sống hơn, đến đây thì cô ấy lại im lặng, khóc lóc bảo tôi đừng cố giải quyết chuyện này, đừng nói cho ai biết, tôi lấy chồng, mua ba mảnh đất ở quê, nợ nần chồng chất. Ngân hàng 400 triệu, bố mẹ đều làm nông bình thường nên không có tiền, giờ bán miếng đất khoảng 550 triệu cũng đủ trả nợ.
Tôi ghét mắc phải sai lầm lớn trong đời. Tôi đã đọc nhiều bài đánh giá của độc giả về trò chơi và không thể vứt bỏ cái gói đó được. Nhưng tôi tin rằng mình sẽ không bao giờ vô hiệu và phạm phải sai lầm này nữa. Tôi chỉ yêu vợ vì bản thân mình, nhưng tôi đã hy sinh cả tuổi thanh xuân của mình và con. Tuổi thanh xuân của tôi dành cho gia đình để chăm lo cho chồng con, tôi cũng tin rằng mọi chuyện rồi sẽ qua.
Trần Duy Linh
>> Quan điểm chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Post here.
Nếu bạn muốn hiện thực hóa ước mơ do ngành này mang lại và bước vào ngành bán hàng, thì đó chính là động lực khiến bạn dấn thân vào con đường gian nan, thử thách và vô cùng khó khăn.
Ngành nào cũng phải học, vậy chuyên ngành bán hàng có cần học không? Nhiều người nghĩ rằng bán hàng thì chỉ bán và giới thiệu sản phẩm. bạn sai rồi. Nếu không muốn hối hận vì con đường mình đã chọn, một con đường sự nghiệp muôn màu, muôn vẻ, hãy dành thời gian học hỏi và rèn luyện kiến thức, kỹ năng.
Vậy bạn cần bắt đầu học từ đâu? Tiếp thị Mọi nguồn bán hàng đều đến từ hoạt động tiếp thị. Hiểu quy trình RSTPMMIC. Đây là kiến thức quý giá để bán hàng. Sau khi có nó, bạn thậm chí có thể cần thay đổi số điện thoại và xác định vị trí của mình.
>> Để bán hàng, tôi chỉ có 100.000 đồng trong túi
Bán hàng, không ai có thể kiếm tiền ngoại trừ bạn. Bạn đang đi đâu, về đâu. Chiến lược là rất quan trọng. Nếu bạn chưa bao giờ sử dụng CPM, SWOT, BCG, SPACE và các thuật ngữ khác để quản lý chiến lược, thì bạn phải cẩn thận để không bị lạc đường. Hãy nhớ làm điều đúng đắn.
Nắm vững kiến thức marketing, bạn đã có chiến lược, vậy bạn cần học gì tiếp theo? Những kĩ năng bán hàng. Bây giờ là lúc để thực hiện chiến lược của bạn và bắt đầu xây dựng các kỹ năng kinh doanh.
Tâm lý khách hàng. Nếu bạn không hiểu tâm lý của khách hàng, hãy quên tất cả các kỹ năng khác. Nếu khách hàng thích những tâm lý phổ biến như tâm lý đám đông, tâm lý sở thích, tâm lý khẩn cấp ……
Giao tiếp (kỹ năng giao tiếp), khách hàng sẽ có hứng thú mua hàng của bạn ngay lập tức. Hãy để những người xung quanh trở thành bạn của bạn, muốn bán được hàng thì trước hết bạn phải “bán” được chính mình. -Speech, speech, một kỹ năng cơ bản. Nhiều ý tưởng và chiến lược là vô nghĩa, nhưng thông tin không thể được chuyển tải một cách logic đến khán giả.
Để thuyết phục được khách hàng, đối tác và dù là ai đi chăng nữa thì cũng cần phải đàm phán Đàm phán là kỹ năng cần thiết nếu bạn muốn hoàn thành giao dịch.
Thành công là một quá trình, không phải là một mục tiêu. Mỗi chặng đường trong quá khứ luôn được đánh dấu bằng thành công và thất bại. Nếu bạn muốn tiếp tục thành công và tránh thất bại, phân tích các nghiên cứu tình huống là một kỹ năng cần thiết. Kinh nghiệm luôn quý hơn vàng.
>> “Tôi là quản lý sau 11 năm trong ngành bán hàng”
Mọi vấn đề luôn có vấn đề cần giải quyết. Nếu bạn không muốn gặp rắc rối bởi vô vàn rắc rối thì hãy học cách giải quyết chúng ngay bây giờ. Họa tiết xương cá sẽ giải thoát bạn khỏi mọi rắc rối làm phiền bạn.
Nếu bạn không muốn bị choáng ngợp bởi sự chậm trễ và trượt dốc, quản lý thời gian và quản lý thời gian là kỹ năng của bạn và bạn sẽ không thể giúp mình học hỏi .—— Phân loại nhiệm vụ-khẩn cấp và ưu tiên-những việc tốt. Đừng dành thời gian quý báu để giải quyết những trường hợp khẩn cấp nhỏ nhặt. Song song là điều bạn phải luôn ghi nhớ khi xử lý công việc!
Nếu bạn muốn đi nhanh hơn, hãy đi một mình, nếu bạn muốn đi xa hơn, bạn sẽ đi cùng nhau. Làm việc nhóm là cách đưa mọi người đến những nơi xa nhất, nơi có nhiều điều thú vị và luôn được mọi người chào đón. Trở thành một thành viên tích cực của hệ thống và tích cực làm việc với các phương án cụ thể và cùng nhau giải quyết mọi vấn đề. Dù ở đâu có tham vọng thì cũng có cách.
Fan Songpeng
>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Câu chuyện về cô gái 22 tuổi người Argentina quyết định tẩy uế bản thân đã trở thành đề tài tranh luận của độc giả. Độc giả có nickname AM cho rằng sinh con chỉ là sự lựa chọn:
Đây là định kiến lâu đời khiến phụ nữ không muốn có con. Công bằng mà nói, chỉ phụ nữ mới có quyền quyết định cơ thể mình. Một số phụ nữ có cuộc sống bất hạnh, vì vậy họ không muốn để lại bất hạnh này cho những đứa trẻ khác.
Tại sao phải tạo ra nhiều trẻ em hơn khi có quá nhiều ngôi mộ dành cho trẻ mồ côi? Cô gái có địa vị nói trên cho biết sẽ nhận trẻ mồ côi nếu cần. Đây là suy nghĩ thực tế. Nếu bạn muốn làm cha mẹ, nếu bạn sợ định kiến xã hội, hãy đi sinh con. Tuy nhiên, hãy nhớ lập kế hoạch nuôi con nhỏ, đừng để thêm gánh nặng cho xã hội đông đúc này.
Sinh con là một sự lựa chọn, không phải là nghĩa vụ để phụ nữ quyết định những gì họ muốn. Muốn làm.
Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là phụ nữ trên thế giới càng có học thức cao, càng ít con hoặc càng ít con, thì khả năng tự chủ của họ càng mạnh mẽ. Nói về kinh tế, có thêm nhiệt huyết với nghề nghiệp nên không phải lo lắng về áp lực từ cộng đồng và gia đình.
Một số độc giả có cùng quan điểm:
Sử dụng kiểu suy nghĩ này có buồn cười không? Sinh con là ích kỷ. Tại sao không nghĩ rằng khả năng sinh sản là vô ích? Sinh ra một gia đình hạnh phúc, có con chơi, có con xấu, có con sẽ chăm sóc chúng ta khi về già.
Cha mẹ có cơ hội sinh con, nhưng tiếc là không thể sinh con. Quyền lựa chọn được sinh ra, được sinh ra trong một gia đình giàu có. Hãy từ bỏ ý định có con và những đứa trẻ phải trả lại tiền khi chúng lớn lên.
Trẻ em bị bỏ rơi, bị đánh đập, bị ngược đãi và khó khăn không được ở cùng các bạn. Ai thế này? Tóm lại, nếu ai đó thích có con thì không thành vấn đề. Nhưng sau khi xác nhận việc giao hàng, bạn phải đảm bảo rằng mình có đủ tiền bạc, thời gian và tâm huyết để phục vụ các cháu, không mong các cháu đền đáp. Con cái báo đáp công ơn cha mẹ là điều tốt, nhưng nếu không báo đáp công ơn cha mẹ thì cha mẹ vẫn nên yêu thương như thuở sinh thành.
Nguyễn Thanh Châu
Nhiều ý kiến phản đối quyết định làm đàn ông của một cô gái xa xứ này. Sắp sinh mà đau nặng, đang cho con bú không biết có nên trách cô gái này không? Thân thể là của cô, cô có quyền quyết định. Đây là quyền của mọi người. Tôi không biết ai là người ích kỷ.
Nhưng nếu nói là sai khi muốn có con nữa, có lẽ người đó chưa từng yêu ai ngoài gia đình. Bất cứ ai yêu thương con nuôi đều có tấm lòng nhân hậu. Khi người khác có ý kiến khác, đừng phán xét người khác.
nguyetvan65
Hữu Nghị kết hợp
>> Bài viết này không nhất thiết trùng với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Tôi năm nay 38 tuổi còn chồng tôi 40 tuổi. Tôi dạy con nghiêm túc và tình cảm. Tất cả những món đồ bạn học hay mua đều được ghi rõ ràng. Cô giúp mẹ nấu ăn, lau nhà, giặt quần áo … và được trả công.
Sau nhiều năm làm công ăn lương, hai vợ chồng vẫn buôn bán nhỏ, chiếm diện tích nhỏ ở ngoại thành. Hồ Chí Minh.
Chồng tôi làm việc chăm chỉ, sống tốt với mọi người xung quanh nhưng ở nhà thì gia trưởng. Vợ anh ta phải được phép điều hành công ty ở nhà và ở nhà. Anh ta không có bộ não, vì vậy anh ta không chỉ có thể dạy con những lỗi sai, mà còn la hét và bị đánh. Chúng tôi sẽ chăm sóc đứa trẻ cho đến khi nó 18 tuổi. Hai vợ chồng đã dùng số tiền dành dụm được để xây nhà và dành dụm cho tuổi già mong manh mà không phải nương tựa vào con cái. Ra đường, tôi xót xa khi thấy nhiều người vất vả mưu sinh.
Chồng tôi lúc đầu cũng đồng ý, nhưng gia đình tôi đã nhiều lần nói rằng mong hai vợ chồng có thêm thu nhập. Chúng tôi “thả” được gần 6 năm thì có thai, sau đó bị vô sinh thứ phát. Việc bơm tinh trùng ba vòng không thành công và quá trình thụ tinh trong ống nghiệm bắt đầu. Cô mang thai trong lần chuyển phôi đầu tiên và không có tim thai sau đó. Một ngày trước khi phá thai, người chồng bắt đầu uống rượu và gây sự với vợ. Vợ bạn nói cho bạn biết bạn sẽ đi đâu … đợi đã. Theo tôi, tôi quyết định tự mình đến bệnh viện vào sáng mai. Nhưng tôi nghĩ nếu có duyên thì cả bố mẹ và con cái đều thích. Hai tuần sau vẫn còn dịch trong ổ bụng. Nếu cháu không khỏi thì cháu sẽ bị nạo và rụng cả tay chân (gia đình cháu không biết gì về việc này).
Sau đó, mọi thứ trở lại bình thường, đôi khi nghĩ đến buồn cũng không cầm được nước mắt. Hiện tại đã hết phôi nên em định chuyển tiếp. Nó dường như đang làm tốt nhất của tôi. Nhưng bạn vẫn muốn biết mình có nên sinh hay không? Chồng bạn có đang giúp bạn không? Bạn gặp khó khăn khi có đứa con thứ hai? Ông bà nội nói muốn sinh thêm con nhưng tuổi già cô đơn lắm. Chúng tôi hy vọng sẽ thu hút sự chú ý của mọi người vì họ đã lớn với một vài đứa trẻ.
Sương Mai
>> Lượt xem không nhất thiết phải khớp với lượt xem của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Độc giả H @ rd bàn tán xôn xao về văn hóa tự lập của trẻ em phương Tây sau bài báo “Con Tây 18 tuổi bỏ nhà đi tự lập”, anh cho biết:
“Trẻ con Tây quen nhau từ hồi 2-3 tuổi:
– Chơi xong nên bỏ đồ chơi vào thùng rác, nếu không đồ chơi sẽ vứt ra vườn, thùng rác, áo quần đầy mặc kệ mẹ có ăn, có ăn, có nhìn đồ hay chạy theo ăn không — đánh răng mặc quần áo. .. Người phương Tây thích ở riêng khi có cuộc sống, được đánh giá ngay khi vào đại học, tính cách độc lập nhưng luôn giúp đỡ anh chị em bằng chính khả năng của mình khi cần. Nhưng kiểu giúp đỡ này là Có hạn, bán nhà, vay ngân hàng trả nợ thì còn gì bằng-Cha mẹ phương Tây không bao giờ yêu cầu con cái góp tiền, mua sắm, còn người phương Tây sẽ không tỏ ra “bất hiếu” như A. Đông, vì cha mẹ muốn sinh con. Ngay cả khi đứa trẻ được nhận nuôi không đúng cách, xã hội sẽ quyết định đưa đứa trẻ ra khỏi nhà và vào nhà trọ, cha mẹ mất quyền nuôi con ở tuổi 18. Trong những ngày lễ, con cái có thể được bố mẹ tặng quà và ít khi cho tiền .– – Khi mua hoặc thuê nhà, tùy theo mức lương, ngân hàng sẽ chỉ cho vay nếu bạn trả dưới 1/3 lương, ví dụ bạn nhận lương 3.000 USD thì ngân hàng chỉ cho vay. Mỗi tháng trả 1.000 USD, nếu lãi suất 12% thì sẽ là 200.000 USD trong 20 năm, hoặc 260.000 USD trong 25 năm. Xu hướng ở phương Tây là hưởng thụ tức thì như mua xe, đi du lịch, mua nhà … Bạn đọc Thanh Trà cho rằng không ai hỏi. Dù ở nhà hay trước khi quen nhau hay kết hôn. “>> >> Tôi không kiếm tiền để cho con cái thừa hưởng – phương pháp nuôi dạy con cái phương Tây Huon nói: -” Người phương Tây nuôi con thuận theo tự nhiên. Dạy con sinh tồn, tách đàn gà, hổ con … Đây là phương pháp nuôi dạy con khoa học, trong văn hoá Á Đông coi con cái là tài sản (mở miệng ra là con nói là tiền vàng của cha mẹ) nên tỷ lệ sở hữu Rất cao Ít ai nghĩ rằng mình là thành viên trong gia đình và có quyền riêng Giáo dục và quản lý tài sản Đây là cách nuôi dạy con cái không có tư duy và lối sống độc lập, không độc lập nên văn hóa Á Đông bảo thủ hơn văn hóa phương Tây. “Đồng thời, độc giả Hong Fuquan chỉ ra ưu điểm của phương pháp nuôi dạy con cái phương Đông:” Sự khác biệt này nằm ở vẻ đẹp của văn hóa và mọi thứ. Phương Tây độc lập từ lâu, còn phương Đông khuyến khích sự gần gũi thân thiết hơn. Tình cảm gia đình Ở phương Tây có anh, chị em nào sống ở phương Tây, còn ở phương Đông thì phương Đông luôn sẵn sàng giúp đỡ người thân trong gia đình khi họ gặp khó khăn, tôi nghĩ ở Việt Nam thì cha mẹ nên bảo vệ con cái. Các bạn học xong (hoặc cùng lứa tuổi) rồi sinh ra, giam lỏng, thế mà đi xin việc, lấy vợ, lấy chồng … thì bực mình bố mẹ vợ con mệt. “”> > >> >> Bạn ủng hộ cách nuôi dạy con kiểu phương Đông hay phương Tây? Viết bình luận tại đây Việt Thanh Toàn Diện
Tôi là một nghiên cứu sinh ở nước ngoài và tôi đã chứng kiến rất nhiều nước mắt của cuộc sống du học. Thực tế, bây giờ cần xác định lại khái niệm du học. Trong thế giới mở như hiện nay, việc đi du học không khó đối với nhiều người.
Trước đây, chỉ những trường hợp xuất sắc mới được đi du học. Nghĩa là muốn đi du học và có thể xuất cảnh thì trước hết người học phải có năng lực nhất định. Vì vậy, hầu hết các trường hợp du học trở về đều thể hiện năng lực vượt trội.
Tuy nhiên, trong thời đại ngày nay, những điều kiện này không còn là yếu tố quyết định. Giờ đây, việc đi du học cũng giống như việc nhiều bậc phụ huynh lựa chọn trang trí cho mình và trang hoàng cho gia đình. Tôi biết rằng trong nhiều trường hợp, người học chỉ đi du lịch và không học.
>> Làm cách nào để tìm được việc làm ở Châu Âu
Thực tế, trong quá trình trao đổi với nhiều sinh viên quốc tế, tôi biết được rằng du học không phải là quyết định hay mong muốn của riêng họ. Những nỗ lực để phát triển thông qua giáo dục thậm chí không phải là mục tiêu.
Trong nhiều trường hợp, việc cho con đi du học là do cha mẹ quyết định. Những người tham gia không có lựa chọn nào khác ngoài việc tuân theo quyết định của cha mẹ họ. Do không có động cơ, ham muốn và quyết tâm học tập, các du học sinh này học kém hoặc cho rằng việc học của mình là cấp 3 chứ không phải là mục tiêu chính.
Tôi nghĩ cha mẹ nên tôn trọng con cái bằng cách lắng nghe mong muốn của chúng. Và xem thực tế. Đừng bao giờ đưa ra những quyết định làm thay đổi cuộc sống của con bạn.
>> >> Tôi nghỉ việc và được học bổng du học Châu Âu
Nếu bạn nghĩ chỉ cần đưa con đi du học là con bạn sẽ thành công. Tư duy hạn hẹp. Môi trường rất quan trọng nhưng chỉ riêng môi trường không thể quyết định sự thành bại của người học. Người nước ngoài không phải thiên đường, lại càng có ít nơi không thể biến thành sự thật. Việc học đầu tiên nên phụ thuộc vào người học.
Vì vậy, hãy giữ một thái độ thực tế và trung thực. Du học chỉ là một trong những con đường hàng nghìn người muốn đi. Điều quan trọng là phải tìm ra một con đường phù hợp với các bước của bạn. Không có cách nào sai, chỉ có cách đúng.
>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây .—— Ngọc Toàn
Ngày 10 tháng 9 hàng năm, Tổ chức Y tế Thế giới gọi đó là “Ngày Thế giới Phòng chống Tự tử”. Theo thống kê của Tổ chức Y tế Thế giới, 800.000 người tự tử do trầm cảm mỗi năm, có nghĩa là cứ sau 40 giây lại có một người tìm đến một lối thoát nhẹ nhàng hơn. — Điều đáng ngạc nhiên là độ tuổi tự tử do trầm cảm ngày càng giảm. 15 đến 24 tuổi là độ tuổi tự tử muộn nhất do trầm cảm.
Chúng ta đang sống trong một xã hội không ngừng thay đổi, vì vậy một câu hỏi được đặt ra: Tại sao mọi người lại bị trầm cảm? Tăng trưởng và hồi sinh?
Trầm cảm là một hội chứng bệnh ảnh hưởng trực tiếp đến tâm trạng, cách suy nghĩ và hành vi của bạn. Bệnh trầm cảm khiến người bệnh cảm thấy chán nản, chán nản, lâu dần không còn hứng thú với các hoạt động xung quanh. Trầm cảm có thể ảnh hưởng đến hiệu quả công việc và cuộc sống cá nhân của nạn nhân. Bệnh trầm cảm có thể điều trị được, nhưng không dễ để phát hiện ra bệnh trầm cảm. Đã có nhiều nghiên cứu về các dấu hiệu của bệnh trầm cảm, và một số điểm đáng chú ý có thể được trích dẫn. : Cảm thấy buồn và mất cảm hứng trong các hoạt động trước đây. Chán ăn hoặc chán ăn – có thể gây sụt cân hoặc các vấn đề về tiêu hóa. Không có khả năng đi vào giấc ngủ hoặc ngủ quá nhiều đột ngột. Mất năng lượng. Có rất nhiều hành động vô nghĩa trong vô thức. Cảm thấy vô dụng hoặc bên trong. Khó suy nghĩ, tập trung và hành động. Nghĩ đến việc tự tử … >> Vì sao người trầm cảm thường tìm đến cái chết?
Nếu theo dõi các triệu chứng trên, bạn sẽ dễ dàng nhận thấy những người không dễ xa lạ sẽ thấy nạn nhân của bệnh trầm cảm, vì phần lớn là các triệu chứng bên trong, không biểu hiện rõ như da bị lở. Vì vậy, đến nay, kết quả của mọi trầm cảm đều đã quá muộn và ảnh hưởng sâu sắc đến người bệnh.
Còn bệnh nhân trầm cảm thì sao?
Họ là những người bình thường. Kể cả những người thành công. Người ta có thể dẫn lời Bennington của Linkin Park-anh ấy đã tự tử vì trầm cảm vào ngày 20 tháng 7 năm 2017, để lại cho làng nhạc và thế giới một cú sốc lớn. Tuy nhiên, trước đó, anh vẫn đi lưu diễn, vẫn hát, vẫn cháy, nhưng sâu bên trong là ngọn lửa cuồng nộ. Họ thậm chí không biết rằng họ đã như thế này cho đến khi quá muộn.
Một cô gái xinh đẹp bên cạnh có thể tìm kiếm các từ khóa liên quan đến tự tử. Một người quản lý lương vài nghìn đô một tháng có thể cười nhạo công ty, nhưng khi về đến nhà thì đó là góc tối và không biết làm cách nào để thoát ra. Đó chỉ là một đứa trẻ 15 tuổi đang vui chơi ở trường, rồi vài giờ sau đó đã tự ném mình từ nhà cao tầng xuống đất. Trầm cảm là kẻ giết người vô hình, có thể nắm bắt suy nghĩ của nạn nhân bất cứ lúc nào, vì vậy đừng nghĩ cô ấy cười là cô ấy ổn.
Tại sao nhiều người cảm thấy chán nản?
Nếu như ngày trước, trẻ có thể nô đùa, chạy nhảy, bạn bè có thể gặp gỡ trò chuyện với nhau thì nay, trẻ có thể nhận điện thoại, máy tính, đi làm về, quay lại với bạn bè đang làm việc online và chỉ cần cuốc bộ về nhà năm phút. Sự tương tác giữa con người với nhau giảm đi và mối liên kết xã hội giảm đi.
Mọi người không còn tương tác và không thể nghe thấy giọng nói, nét mặt và những thay đổi trong biểu cảm của chính họ. hội chợ. Họ tương tác với một vài chữ cái trên màn hình. Sau đó đoán tuổi, đoán già đoán non, cô vẫn rất vui.
>> “Thật khó hiểu và thông cảm với những người trầm cảm”
Thanh thiếu niên không còn đi chơi trong công viên, cắm trại và tâm sự để giải tỏa nỗi buồn của bạn mà thay vào đó là hẹn hò, trò chuyện và chơi game trực tuyến. Tương tự, liên kết bây giờ gói gọn một vài dòng tin nhắn. Anh ấy đã khóc và nói với tôi về một số điều thú vị, nhưng tôi không biết. – Mọi người không lắng nghe như họ đã từng. Không còn hiểu nữa. Họ ra hiệu để được giúp đỡ và trả lại một biểu tượng mơ hồ. Họ gửi tin nhắn nửa thật, nửa đùa về việc tự tử và được động viên đùa rằng “Nhớ quay TikTok, biết đâu nổi tiếng”. Có, nó sẽ nổi tiếng. Đó chắc chắn là điều này. Họ gửi nỗi buồn chia sẻ, quay về với nỗi cô đơn để rồi thấy cái chết khỏa lấp đi nỗi cô đơn của mình là điều dễ hiểu. Có thể ở thế giới sau, không có mạng xã hội, không có điện thoại, bọn họ ở đây không chỉ có thể gặp mặt, nói chuyện, nghe ngóng.
chúng ta nên làm gì? –Nếu bạn là cha mẹ, hãy nói chuyện với con bạnmột lần nữa. Đặc biệt là trẻ tuổi, nhưng trẻ hơn. Hãy lắng nghe nhiều hơn, lắng nghe cẩn thận, đừng nghe trẻ con mà ôm điện thoại cho bạn bè. Vì theo cách nói của tôi đó là dấu hiệu đầu tiên của căn bệnh này.
Nếu là bạn, vui lòng tắt máy, đi chơi nhiều hơn, nói chuyện nhiều hơn. Giọng nói có thể sai, khuôn mặt có thể sai nhưng đôi mắt không bao giờ biết nói dối. Do đó, hãy dành thời gian bên nhau và nhìn nhau xem bạn bè của bạn có thực sự tốt hay không. Nếu bạn cảm thấy bất thường, hãy liên hệ ngay với giáo viên, phụ huynh hoặc các chuyên gia khác để được giúp đỡ. Bạn chỉ cần giơ tay để cứu người đồng hành cùng bàn của mình.
>> Tôi đang chống chọi với căn bệnh trầm cảm ở tuổi 34-nếu bạn là nạn nhân, hãy dũng cảm lên tiếng. Đừng từ chối sự giúp đỡ, vì ai trong đời cũng mắc chứng trầm cảm. Việc nặng hay nhẹ còn tùy thuộc vào lòng dũng cảm hay sức chịu đựng của chính bạn. Tuy nhiên, đừng làm điều đó một mình, hãy mở rộng lòng mình và nhận được sự giúp đỡ, để rồi một ngày khi bạn qua đời, bạn sẽ trở thành sứ giả từ cõi chết, rao bán những tin tức vụn vặt. Tôi
Thật khó để tìm ra bệnh trầm cảm. Nhưng chúng ta có thể làm điều đó cùng nhau và chúng ta có thể giúp đỡ mọi người trong hoàn cảnh này. Đừng chỉ dựa vào mạng xã hội hoặc những thông tin vô nghĩa khác để giúp đỡ họ, gặp nhau và liên lạc. Bởi vì dù có chuyện gì xảy ra thì một cái ôm, một bàn tay lau nước mắt vẫn tốt hơn một biểu tượng, một khuôn mặt tươi cười, đúng không?
>> Bài này không nhất thiết phải có view của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Một số độc giả chia sẻ hoàn cảnh nếu xin nghỉ trước Tết sẽ bị xã hội cắt lương đồng thời bày tỏ sự thương cảm với tác giả bài viết. -Tôi cũng phải xin nghỉ trước Tết ba tháng để công ty chuẩn bị thay thế. Do đó, công ty đã giảm phí bảo hiểm và phụ cấp công việc trong bảng lương mới. Tôi không nghĩ vấn đề tình cảm nên được giải quyết. Nếu bạn có công việc mới, bạn có thể báo trước 30 hoặc 45 ngày theo hợp đồng. Tôi cho rằng không có sự gian dối theo quy định của pháp luật. Có một người đàn ông trong công ty của tôi đã làm việc hàng chục năm và sau đó bị sa thải.
Phúc Nguyễn
Tác giả muốn tìm một công ty chuyên nghiệp thay vì một công ty công bằng. Nếu tác giả đồng ý với ý định từ chức trước Tết thì sẽ không có chức vụ, không bị cách chức, khen thưởng. Mọi người đều tiếc nuối cho những nỗ lực của mình, phải không? Đây là một ý kiến chủ quan. Nhưng nhìn nhận một cách khách quan, nhà tuyển dụng cũng sẽ thất vọng.
Nhưng tất cả những gì bạn phải làm là báo trước 45 ngày (hoặc 30 ngày) và tra cứu, bởi vì cuối cùng, tôi đã không làm điều gì xấu.
Trịnh Trung Kiên
Một số độc giả động viên và đề nghị:
Trước hết, thưởng Tết là tiền đóng góp của người lao động trong năm nay. Nhân viên xứng đáng (nên) nhận được dựa trên những lợi ích mà họ mang lại cho công ty. -Việc cạnh tranh là rất quan trọng, đó là sự thật. Nhưng còn tùy thuộc vào thỏa thuận giữa công ty và người lao động. Nếu họ không đạt được thỏa thuận về việc này, nhân viên không cần lo lắng. Tuân thủ các quy định là tốt. Nếu bạn muốn đồng ý thỏa thuận nghỉ trước bao nhiêu ngày nhưng nhân viên không tuân thủ nghĩa là đã vi phạm hợp đồng và phải tiếp tục làm việc cho đến khi thỏa thuận được ký kết.
qthanh12a- -Trước hết: bạn đã nhận hàng chục triệu đô trước Tết Thực tế là kết quả của sự làm việc chăm chỉ và cống hiến của bạn trong suốt cả năm, không phải là món nợ bạn mắc phải trong năm nay. Thứ hai: Bạn nghỉ sau Tết và khai báo đúng luật, hợp đồng lao động tốt là được.
Thứ ba: Khi một nhân viên thông báo xin nghỉ việc thì quả thật là “Làm lãnh đạo, sếp phải tìm tận gốc rễ”. Nguyên nhân của tai nạn, tránh làm việc tương tự với các nhân viên khác. Nếu nhân viên là một doanh nghiệp có lợi nhuận, họ ít nhất phải thương lượng hơn là nói một cách khiêu khích.
Thứ tư: Khi bạn là một nhân viên giỏi, nghĩa là “người lao động” và luôn nỗ lực để phát triển doanh nghiệp. Nhưng vì lý do nào đó, bạn phải nghỉ việc, chẳng hạn như gia đình, lương bổng hoặc gặp phải một ông chủ điên rồ. Bạn có thể lo lắng hoặc bận tâm về điều này.
Xung quanh căn hộ hay tầng lầu, tôi thấy nhiều ý kiến của cánh mày râu. Do đó, hãy để tôi thêm quan điểm của một vài chị em. Tôi cũng như hầu hết những người quen của tôi (chủ yếu là chung cư tầm trung và bình dân, một số chung cư cao cấp), đã sống ở chung cư cả chục năm nay.
Trước hết, hầu hết mọi người thích căn hộ hơn là phụ nữ. Điều này cũng dễ hiểu, bởi các khu chung cư đã giải phóng nhiều phụ nữ hơn. Ở trên cùng một tầng cho phép chúng tôi nấu ăn, phơi quần áo, tưới cây, chăm sóc con cái, vui chơi hoặc học tập cùng một lúc. Chưa kể ở chung cư cũng có thể phụ nữ giúp đỡ rất nhiều trong việc dọn dẹp, vệ sinh cầu thang. Có thể nói, nếu bạn sống trong một căn hộ rộng 80 mét vuông (tương đương nhà hình ống từ 30 mét vuông trở lên) thì giờ làm việc giảm đi một nửa.
Thứ hai, tiện ích sẵn có trong căn hộ là khác biệt. Cuộc sống dễ dàng hơn. Vì tiết kiệm được thời gian làm việc nhà nên chị em có nhiều thời gian chăm sóc bản thân và tận hưởng nhiều hơn là ở cữ. Chúng ta không phải đi làm về cả đêm, phải giặt quần áo cả đêm, đã đến lúc đi ngủ khi không có việc gì làm, bây giờ chúng ta có thời gian để tập thể dục, đi dạo, để bọn trẻ chơi trong sân, đi mua sắm trong siêu thị. Chợ hoặc mua sắm cho đến tầng đầu tiên. Đồng thời, căn hộ sẽ gần trung tâm thành phố, dễ dàng ăn uống, học tập, mua sắm trong suốt hành trình, tiết kiệm thời gian.
Chiếc xe đã được gửi đến tòa nhà vào thứ Ba và trời mưa. Nắng chưa kịp tắt, vì nhà trong hẻm nên không lo chỗ để xe, vừa tốn kém vừa viển vông.
>> Tôi thà bỏ 3 tỷ đồng mua căn hộ còn hơn là nhà phố mini trong ngõ
– thứ tư, trong tòa nhà, tôi cũng chọn tầng cao hơn (tầng 20) Trên), vì ở đây sạch sẽ, không ồn ào, không khói bụi, đặc biệt là không có côn trùng, không có mùng để ngủ, không phải lo mùa sốt xuất huyết đang có dịch. Tòa nhà thông thoáng, sức khỏe vợ chồng, con cái được cải thiện, trong nhà luôn có gió, cảm giác về nhà thật sảng khoái, thư thái.
Thứ năm, tình cảm gia đình cũng nhờ vậy mà thêm gắn kết. Khi ở cùng một nơi, tôi luôn dễ dàng quan sát và giao tiếp với trẻ. Đồng thời, trên tầng, các con ở trên lầu, còn bố mẹ ở lầu dưới, sau khi ăn xong, có thể các con sẽ học hoặc chơi. Tôi có thể lấy nó theo thời gian. Nhưng ở tòa nhà, kể cả khi nấu nướng, dọn dẹp, tôi luôn có thể chăm sóc và giúp đỡ các con.
Thứ sáu, ở chung cư, so với những ngôi nhà xung quanh, tôi cảm thấy môi trường hàng xóm rất tốt. Những đứa trẻ đang chơi đùa qua lại trên đường đi làm về hoặc đi nghỉ mát, những người lớn gặp nhau bên thang máy có thể hỏi han và trao đổi một số câu hỏi. Họ rất vui. Bọn mình cũng có nhóm sàn chung, lâu lâu tổ chức lễ 1/6, Tết Trung thu hay ngày Phụ nữ, vui lắm. Trong bất động sản, nhà đóng cửa không ai giao tiếp với ai. Vào những ngày mưa, dù lạnh hay nóng, mọi người đều quây quần trong nhà. Trẻ em sống trong nhà đất cũng không có chỗ vui chơi, phải ra ngoài chơi ở sân tòa nhà, trung tâm văn hóa gần đó.
Thứ bảy, tôi mua rất nhiều căn hộ, nhưng tôi chưa bao giờ lỗ khi bán chúng. Một phần vì tôi đã tìm hiểu rất kỹ thông tin này, và một phần vì tôi may mắn. Tuy nhiên, với tôi, điều này không quan trọng hơn cuộc sống thường ngày và giải trí, hơn là cố gắng sống thật với lòng đất để bảo toàn tài sản. Cuộc sống có thể kéo dài bao lâu?
Dựa trên một số hiểu biết của tôi về lợi ích của việc sống trong một căn hộ, tôi hy vọng có thể mang lại nhiều ý tưởng hơn cho những người muốn mua thêm nhà. Có ý kiến khác nhau trước khi đưa ra quyết định. Suri
>> Các quan điểm không nhất thiết phải phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Tôi là một cô gái bình thường, sinh ra trong một gia đình quan chức bình thường và kết hôn với một doanh nhân giàu có. Khi quyết định lấy cô ấy, tôi biết gia đình cô ấy có điều kiện. Trước đó, do bản tính vô tư, sống tình cảm nên tôi không mấy quan tâm đến gia cảnh nhà chồng. Sau khi cưới, cuộc sống của chúng tôi ban đầu rất tốt, đều là công chức nhà nước, không có gì cả.
Ba năm trở lại đây, vợ chồng ta dần dần nhường tài sản, vợ chồng. Công việc chăm sóc tại nhà của chồng. Kể từ khi lên nắm quyền, chồng cô nghỉ việc trong cơ quan nhà nước và dành sức lực, tài năng để điều hành công việc kinh doanh của bố mẹ. Anh ấy làm việc ngày đêm, và anh ấy cũng có tham vọng mở rộng công ty để nâng tầm công ty. Tôi vẫn đang làm việc trong cơ quan chính phủ và tôi phải chăm sóc ba đứa con ở nhà. Dù nhà có thuê người dọn dẹp thì một mình tôi vẫn thấy mệt, lúc rảnh rỗi còn lo việc của bố, mẹ sẽ giúp chồng công việc này. Tôi rất giản dị và ít nói nên ai cũng khen là gái một con. Chẳng bao lâu sau khi tôi tiếp tục công việc nhà của chồng, tôi lớn lên và trở nên vô tư hơn. Đối nội, đối ngoại, cơ sở vật chất, nhân sự, lương bổng của nhân viên công ty, còn giỗ chạp, lễ lạt, cưới xin của hai bên gia đình, việc chăm sóc bố mẹ tôi… tôi đều lo hết. Đôi khi, tôi cảm thấy nhẹ nhõm.
>> Do sức khỏe giảm sút nên tôi đã bỏ thuốc ở tuổi 36-Người lạ chỉ mong chúng tôi sống một cuộc sống trọn vẹn, khi đã vợ chồng thì con cái luôn ngoan ngoãn, thông minh. Những người bạn cùng lứa với tôi thậm chí còn ghen tị với tôi vì kinh tế rất mạnh, có đủ thứ … nhưng chỉ có hai vợ chồng tôi hiểu rằng cả hai chúng tôi đang di chuyển hết tốc lực. Ví dụ, hàng xóm thấy vợ chồng tôi suốt ngày ăn những món xa xỉ, nhưng thực ra là do ở nhà nấu nướng mệt quá, ngồi ăn xong lại nói chuyện với nhau. Mệt mỏi thì thảo luận công việc trực tiếp tại bàn như đối tác làm ăn.
Đôi khi, tôi thầm ghen tị với những đứa em, đứa em của chồng tôi. Tôi và chồng đều là con lớn. Dưới chúng ta có những chàng trai, cô gái nhưng bản tính quá kiệm lời, không thích buôn bán kinh doanh, hoặc là những người hiểu biết … Không thích hợp để tiếp quản công việc gia đình, nên cha mẹ chỉ để lại một phần tài sản cho con cái, phần còn lại vẫn cần sự quản lý. Tôi nghĩ họ vẫn tốt, vẫn có những ưu điểm như nhau, và vẫn có một cuộc sống bình lặng.
Nhiều khi nhìn thấy các bạn trẻ nhưng đã có tài thực lực, có bản lĩnh, tôi nhận ra sự ghen tị của mọi người xung quanh. Tôi bị câu này hấp dẫn vô cùng: “Trong hoàn cảnh ít người gặp phải, lại phải chịu đựng tình cảm không thể chấp nhận được của người khác.” Tại sao vợ chồng tôi không thể dừng lại để sống và tận hưởng cuộc sống? Vì tham vọng của chồng rất lớn nên tôi muốn cùng anh hiện thực hóa điều đó. Sự giàu có chỉ có ý nghĩa khi tôi già?
Phía sau tôi có con cái, bố mẹ già và họ hàng hai bên, nhân viên và gia đình của họ. Chúng ta có thể dừng lại được không? tôi nên làm gì? Rất mong nhận được sự góp ý của bạn đọc. >> Nghỉ hưu sớm:
>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Đăng ở đây .