Nhà hàng nổi tiếng về bánh Pan Danglu ở quận Fu’an thu hút hàng trăm thực khách vào mỗi buổi chiều, có lịch sử hơn 40 năm. Vì quán quá đông và đông đúc nên thực khách sẽ quen sau khi chờ lâu thậm chí nửa tiếng. Bánh đúc ở đây được đánh giá là ngon và giá cả phải chăng. Bột bánh dẻo, nước chấm, thịt băm và hành trộn đều tạo nên vị đậm đà mà không gây cảm giác ngán. Cửa hàng cũng không có bàn, chỉ có vài chiếc ghế nhựa, khách muốn thoải mái thường chọn mua mang về. Giá tiền xu bắt đầu từ 17.000 đồng Việt Nam. Ảnh: Tiêu Phong .

Bánh tráng trộn Chú Wien

Bánh tráng trộn nổi tiếng nhất nhì Sài Gòn, mỗi ngày có hàng trăm lượt khách đến chờ. Thậm chí, đối với những khách hàng tương lai, họ phải chờ đợi quá lâu, và họ phải “đánh xe” quay lại để bớt đông. Bánh tráng trộn với sợi bánh tráng, khô bò, trứng cút, tôm khô, xoài như những nơi khác… nhưng vì công thức chế biến đặc biệt nên những món ăn ở đây hàng chục năm nay trở nên vô cùng hấp dẫn. Bác Wien và vợ đã cùng nhau, nhưng vẫn không thể trả lại thức ăn cho khách hàng. Giá một chiếc bánh tráng trộn từ 15.000 – 20.000 đồng. Ảnh: vivahanoi .

Bánh mì Huỳnh Hoa

Đây được coi là quán bánh mì thịt đắt nhất Sài Gòn, nổi tiếng với các món bánh crepe, chè, dăm bông … độc đáo, khách đến lượt xếp hàng đều đặn. Quán này cũng có nhiều chia sẻ trên các blog du lịch nên rất nhiều khách tây đến đây. Cửa hàng bắt đầu bán lúc 3 giờ chiều, và bạn không thể mua bánh dù đến sớm 5 phút. Giá của đầu đọc là 37.000đ. Ảnh: Mark Wiens.

Bún vịt Vân Sỹ

Quán này nằm ở địa chỉ khá “thưa thớt” khó tìm, chỉ bán tầm 1 tiếng chiều thôi nhưng khách cứ tìm đến đông luôn. Từ 3h30 chiều, những người đến trước đã có thể ăn phần vịt ngon lành, còn những người đến sau có khi phải ăn cánh gà, vì quán này chỉ chuẩn bị nhiều nguyên liệu nên dù dày đặc đến đâu cũng không còn làm nữa. Quán có món vịt luộc, gỏi vịt, bún măng vịt và các món khác, do nguyên liệu được chọn lọc kỹ lưỡng nên khi ăn sẽ không bị nát thịt. Giá một tô bún là 35.000 đồng, gỏi vịt giá 90.000 đồng. Ảnh: Mr. Zhen.

Chè Huyện Ma San

Không có menu. Trước mặt có gần 20 hủ chè, bánh, khách muốn ăn gì thì chỉ từng thìa, từng nồi nên giá cả cũng khác nhau tùy theo loại chè. Quán vỉa hè không có bàn ghế, chỉ có vài chiếc ghế nhựa nhỏ, người đến ngồi trước ngồi trước, không có bãi đậu xe rộng, nhiều khách đặt xe gần đó ngồi ăn trong yên cương. Cô bán hàng thường vẽ chậm và cẩn thận, thậm chí có lúc quên cả khách đang đợi. Một số khách hàng còn gọi quán chè không tên này là Chè Đợi vì mở đã lâu. Đặc biệt vào những ngày rằm, quán chè này tấp nập người mua sắm lựa chọn. Giá một cốc chè là 15.000 đồng, hơi cao so với những quán chè vỉa hè khác. Nhiếp ảnh: Thành Kiên .

Phát