Độc giả của VnExpress thương cảm câu chuyện “cạn ly rượu”, nhất quyết không chịu dùng lời lẽ ép mình uống bia, rượu chia sẻ kinh nghiệm:

Tưởng nhiều người không nể nang . Hoặc thiếu can đảm nên không thể từ chối. Như tôi, bên vợ toàn “yêu tinh”, ngay cả bên bố cũng không ít. Nhưng không ai hối thúc tôi.

Khi tôi về nhà vợ, mọi người cung phụng rượu. Tôi nói uống không ngon, chỉ uống được vài ly thôi. Nhiều người khăng khăng về điều này, nhưng tôi luôn từ chối. Trong tương lai, mỗi khi quay lại chơi game, chúng không còn lao vào tìm hiểu thiên nhiên nữa. Tôi cố gắng hết sức. Một số người nghĩ rằng họ không thích uống rượu, nhưng tôi không quan tâm.

Nhưng bên cạnh cô em họ, đám giỗ nào cũng phải nhậu nhẹt. Sau khi biết tính toán, tôi lại bấm huyên thuyên, có lần nói với tôi: “Em đi mua đồ đi, ngồi mâm chị em uống nước lạnh đi”. Tôi lấy cốc từ khay của phụ nữ và nó rất ngon. Tôi không cảm thấy khó chịu hay “bẽ mặt” như nhiều người.

Tang Tiedan

Năm nay tôi 27 tuổi, năm ngoái tôi có về nhà bạn gái từ đám giỗ. Nhà bạn gái tôi chỉ có một chị gái, nhưng lại có nhiều cô chú, anh em họ hàng,… đám giỗ nên chúng tôi gần như có đủ nếp đủ tẻ. Khi về, được bạn gái giới thiệu và mọi người rất vui. Tuy nhiên, trước lời mời rượu, tôi thẳng thắn nói tửu lượng không cao, xin phép uống một chút để tôi nói tiếp. Vì vậy, chỉ có bốn ly rượu được uống trong suốt cuộc họp. Nhiều người đã mời tôi chỉ cần nhấp vào. Nhiều người cảm thấy không vui, nhưng dù thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc.

Olaf cao

Kể từ ngày đầu tiên làm việc ở đơn vị, tôi không hề say xỉn. Từ ngày đầu về quê vợ, tôi cũng nói không uống được nên từ chối mọi lời mời. Ban đầu, nhiều người nói vậy nhưng tôi bỏ ngoài tai. Tôi nghĩ tôi nên làm gì nếu tôi không thể kiểm soát miệng của mình? Mọi người dần dần sẽ quen và chấp nhận, không còn ép hay mời mình uống rượu nữa mà chỉ bắt buộc phải sáng tác bài thơ, vì chén rượu nào chưa uống thì phải có thơ góp vui. — Tôi thường từ chối, chỉ vì “Tôi không thể uống được nữa, vậy là đủ.” Mọi người phải cố gắng chịu đựng, không cố gắng. Kẻ thất tình cũng phải bỏ qua. Nhiều người lấy lý do này: tôn trọng, giữ mối quan hệ, có thể không uống rượu … nhưng tôi thì không.

Anh Hùng

Tôi là người Việt Nam và không chấp nhận việc ép uống rượu. Mới đây, người hàng xóm của tôi tổ chức tất niên: thêm một ly rượu, thêm hai ly bia, và xây một rạp hát karaoke lớn. Dù là ca sĩ chuyên nghiệp nhưng tôi không dám hát bài nào, chỉ sau khi ăn xong (khoảng 21h) tôi mới về nhà và để con ngủ. Ai nói gì, tôi phải chịu đựng. Tôi chưa bao giờ nấu ăn, uống rượu, không bao giờ có chuyện như vậy.

Nguyễn Quang Lợi

Không uống thì buồn lắm. Tôi định bỏ rượu và mất nhiều bạn bè, nhưng bù lại, tôi giữ gìn sức khỏe và không sợ bị đi tù hay bị phạt vì lái xe ảnh hưởng.

Khánh Hòa

Hiện nay tôi đã 65 tuổi ở Việt Nam, và tôi cũng không chịu uống rượu cưỡng bức, và tôi đã quen với cảm giác bị chỉ trích là “người bất tử tiên phong”. Còn sống ở đây, mà hầu hết những “ngọn cờ nhỏ” mà cậu tôi luôn khuyến khích là “đi đánh vua”.

Con Bác

Con cũng nhận lời đáp của nhiều người vì không đáp lại lời mời trên mâm rượu. Có người hiểu và thông cảm cho tôi vì không biết uống rượu, nhưng số khác lại cho rằng tôi không nhiệt tình với bạn bè, bảo thủ. Nhưng tôi không uống được vì tôi không uống được, không còn gì nữa.

Quang Lam

>> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang bình luận tại đây.

Việt Thành tổng hợp