Tôi gấp 8 lần thế hệ. Hiện tại, tôi làm việc trong một công ty đa quốc gia với mức lương hàng năm gần 3.000 đô la Mỹ. Tôi rất may mắn vì tôi có một cuộc sống thoải mái và một gia đình hạnh phúc. Nhìn lại, tôi thấy mình gặp rắc rối với thuật ngữ “tinh thần kinh doanh”. May mắn thay, thất bại này không khiến tôi mất đi cơ hội hiện tại.
Gần mười năm trước, tôi luôn có ý định bắt đầu kinh doanh của riêng mình. Tôi đã luôn nghĩ, “Bao giờ công việc bạn thuê mới trở nên giàu có? Phải có, làm những việc tàn nhẫn và phá hoại”. Tôi đã nghĩ mình phải khởi nghiệp để không phải làm nhân viên nữa. Khi đó, tôi làm việc trong công ty hàng ngày, nhưng cho dù tôi không giỏi ở lĩnh vực nào, tâm trí tôi vẫn mơ ước được thành lập công ty của riêng mình. Điều duy nhất tôi tin tưởng là thiếu nền tảng.
Cuối cùng, tôi thành lập một công ty tư vấn kinh doanh vào năm 2014 vì tôi cũng biết một số đối tác kinh doanh. Về điểm này, vợ tôi không đồng ý, vì cô ấy cho rằng tôi không đủ thông minh để thành đạt với tính cách của mình. Mãi sau này tôi mới biết rằng vợ tôi đã đúng. Lúc đó công ty mới mở, nhưng khi tôi làm việc trong và ngoài công ty, tôi khó có thể nhận đơn hàng. Vì vậy, tôi không hoàn toàn cam kết với công việc kinh doanh của mình. Kết quả là, công ty “giậm chân tại chỗ.”
Hai năm sau, công ty cũ tôi làm việc bị phá sản. Tôi chuyển đến một công ty mới và mọi thứ đã thay đổi suy nghĩ của tôi từ đây. Ở môi trường mới, tôi biết rằng mình đã nắm bắt cơ hội ngay từ ngày đầu tiên đi làm. Phòng của tôi vừa được sửa lại và tôi được giao nhiệm vụ quản lý phòng (mặc dù lúc đó tôi chưa có chức danh chính thức). Văn phòng nơi tôi làm việc rất ổn định và hoạt động bình thường quanh năm. Kể từ đó, tôi thích công việc của mình hơn và bắt đầu tự giải thể công việc kinh doanh của mình. Được làm thuê và có lợi thế về ngoại ngữ, tôi đã đạt được những kết quả đáng kể. Vào công ty làm việc được hơn một năm, tôi được cất nhắc lên vị trí quản lý. Cuộc sống của tôi đã được cải thiện. Tôi có một ngôi nhà và một chiếc ô tô để che mưa và nắng. Nhìn lại quãng thời gian vừa qua, tôi phát hiện ra hai điều: Thứ nhất, không đi làm thuê thì không giàu. Như thế này, tôi có thể không có nhiều tiền, nhưng tôi có thời gian dành cho gia đình, vợ con và tôi kiếm sống. Cuộc sống của dân văn phòng không có vấn đề gì, vì về nước là hết. Tôi cũng được nhiều người kính trọng. Số tiền tôi tích góp được có thể không giàu nhưng tôi sống đời sống tinh thần thoải mái. Vì vậy, chúng ta nên định nghĩa rộng ra khái niệm “người giàu”, không nên chỉ nghĩ nhiều tiền.
Thứ hai, tham vọng không xấu, nhưng nó là con dao hai lưỡi. Nếu nó thành công (xác suất nhỏ) thì không sao. Tuy nhiên, nếu thất bại, bạn sẽ mất mát rất nhiều. Bạn đang lãng phí thời gian, cơ hội và tiền bạc. Bạn thậm chí có thể mất niềm tin vào cuộc sống. Bố mẹ tôi cũng phá sản, luôn đề nghị tôi đi làm để có lương, sau này lớn lên có thể dùng lương hưu, điều đó thật hạnh phúc. Tôi nghĩ điều này cũng đúng, ít nhất là đối với tôi. Tôi không nghĩ rằng tiền sẽ quá tham vọng. Tôi muốn tìm kiếm hạnh phúc, sự hài lòng trong cuộc sống chứ không phải tiền bạc. Tiền bạc rất quan trọng, cần thiết để duy trì hạnh phúc trọn vẹn của gia đình, nhưng không nên làm bằng mọi giá. Có người nhiều tiền, nhưng vẫn phải lo toan …
Phú
>> Lượt xem chưa chắc đã khớp với lượt xem của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Leave a Response