Kiếm 30 triệu đô la – khi nào bạn có thể mua nhà cho mình?

Mua nhà tại thành phố là ước mơ và động lực của nhiều người. Một số độc giả chia sẻ rằng cơ hội mua nhà của người lao động rất khó:

Thực tế là người mua nhà đất có điều kiện ngày càng hạn chế đối với người kinh doanh bất động sản. Người lao động muốn sở hữu nhà phải sở hữu tối thiểu 40% đến 50% giá trị căn hộ và có thặng dư ít nhất 15-20 triệu đồng / tháng thì mới được mua nhà. . Mua vé số mà hy vọng cũng không tránh khỏi nhưng khó có cách khác.

loccaoxanh

Thực ra mua nhà ở thành phố là ước mơ của rất nhiều người, không có việc gì làm thì làm được, chỉ mơ trúng số thôi (ý kiến ​​của chúng tôi). Nếu chỉ nhìn vào mức lương hiện nay thì dù là căn nhà xã hội trị giá 100-150 triệu đồng thì làm sao mua được. Những người sở hữu một ngôi nhà sẽ đầu tư như tác giả đã nói, và do đó sẽ trở nên giàu có hơn, nhưng nếu không có nhà, việc ở nhà thuê sẽ khó khăn hơn.

Tan Le

Giá đất và giá nhà đang tăng đương nhiên sẽ tăng theo thời gian và đừng mong nó giảm. Đối với những người lao động bình thường, việc mua nhà rõ ràng là vô cùng viển vông.

Rất đơn giản, nhiều người muốn sống ở một thành phố có điều kiện sống tốt và công việc thuận lợi. Nếu nhu cầu cao và nguồn cung hạn chế, thì giá cả phải tăng đến mức chỉ có một số người mua có thể hạn chế nhập cư bằng cách phân bổ công bằng dân số đến những nơi khác (chẳng hạn như trở về nhà). Nếu thu nhập thấp chẳng hạn, trong tương lai, căn hộ chung cư sẽ tăng lên rất nhiều, nhưng giá đất sẽ tăng vùn vụt. Nếu vay được tiền thì hãy mua càng sớm càng tốt, dù chưa quyết định được thuê thì cũng có thể thuê cả đời. Điều này cũng đúng ở các nước phát triển – Toàn Thắng

Đồng thời, nhiều độc giả cho rằng cơ hội mua nhà rất khó nhưng nếu chăm chỉ và tiết kiệm thì điều này không phải là không thể. tiền bạc. Và đầu tư:

Mua nhà không quá khó. Đầu tiên, bạn phải sở hữu 30% giá trị căn nhà. Thứ hai, theo thỏa thuận, có thu chi đủ, hàng tháng trả 70% gốc vay, thời gian vay ngân hàng 10, 15, 20, 30 năm. Chỉ cần chúng tôi có đủ tiền để mua thì người có thu nhập dưới 30 triệu sẽ không có vấn đề gì.

hoi

Nhiều người không mua được nhà vì nhiều lý do:

1. Tâm lý lo nợ nần nên dành dụm đủ tiền mua. Tuy nhiên, lãi suất tiền gửi tiết kiệm không tăng nhanh như sự sụt giảm và tăng giá bất động sản danh nghĩa.

2. Thích sống gần trung tâm thành phố nhưng giá nhà, căn hộ quá cao so với thu nhập. Vì vậy, dù sống bao lâu, tôi cũng nhất định không kham nổi.

3. Tình hình tài chính eo hẹp nhưng tôi vẫn quyết tâm chọn nhà thay vì căn hộ. Với họ, nhà là sản phẩm đầu tư, không phải là nơi an cư.

4. Người có thu nhập thấp (thu nhập dưới thuế suất thuế thu nhập cá nhân) không biết mua nhà như thế nào?

5. Có nợ khó đòi trên hệ thống liên ngân hàng và bất động sản không vay được (dù là 1 triệu đến 2 triệu đô la Mỹ nhưng nợ khó đòi trả góp là nợ khó đòi, phải vài năm sau mới xóa được). Người dân chờ bong bóng bất động sản vỡ sẽ mua nhà với giá rẻ bằng 1/2 hoặc 1/2 giá thị trường hiện nay. Vì có rất nhiều người đang đợi nên đến lượt bạn.

Hoàng

Tổng hợp Hug Nghi

>> Bài viết này không nhất thiết phải liên quan đến VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Áp lực của một cuộc hôn nhân hạnh phúc mang lại áp lực cho phụ nữ

Tôi ở cấp bốn. Mục tiêu luôn là nơi chúng ta sống và nơi chúng ta trở về. Nhiều tiền thì mua ô tô, ít tiền thì đi xe máy, mấu chốt là phải di chuyển. Có tiền thì mua điện thoại chất lượng cao, có tiền thì mua điện thoại để gọi điện nghe gọi nhắn tin, mục đích là liên lạc với nhau, thị trường đúng là hơi chậm nhưng vẫn dùng được. Những ngân hàng thành công trong tương lai, cả nam và nữ đều hy vọng đạt được mục tiêu của mình. Tất cả những áp lực giữa họ cũng khác nhau. Trở thành đàn ông không thể nản lòng vì hơi khó, khi không tìm được chỗ đứng cho mình thì đó là phụ nữ.

Chúng ta chịu nhiều áp lực trong cuộc sống, khi quyết định con đường của mình, chúng ta tôn trọng quyết định đó, cố gắng và chấp nhận để trở nên tốt hơn. Vợ chồng tôi cùng nhau giúp đỡ, bù đắp cho nhau và đi đến bến bờ hạnh phúc. Thành công của đàn ông khác xa với chúng ta, còn hạnh phúc của đàn bà là cuộc đời.

Phân loại

>> Bài viết này không nhất thiết trùng với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Người đòi nợ dễ mất tình

Tôi từng là một giáo viên với đồng lương ít ỏi hàng tháng, bôn ba khắp nơi trong sinh hoạt và chăm sóc gia đình. Có lần, một người bạn than phiền bố đang nằm viện, tiền bạc khó xoay xở, anh hỏi vay vài triệu đồng, có tháng trả lại. Thấy tình hình như vậy, tôi sẵn sàng nói Tết, không nhất thiết phải tháng sau.

Tôi đã nghĩ rằng bạn học sinh của tôi đã được bốn năm, vì vậy bạn của tôi đã đúng. cam kết với. Một tháng im lặng. Gần Tết không thấy có ý kiến ​​gì về khoản vay này. Khi toi goi cho anh, co co nghia la “toi da quên”, neu muon chiem nguong, anh se phai chiu tien.

Trong thực tế, số tiền vài triệu đồng, bạn muốn trả thêm mô-men xoắn. Đến bây giờ, tôi có thể trả nợ lâu dài với mức lương một hai tháng. Nhắc nhở bạn, khi tôi cần, bạn luôn hứa từng người một. Thực lòng mà nói, hơn một năm nay tôi không biết bạn bè mình nghĩ gì. Điều này khiến tôi cảm thấy khó chịu, hỏi sẽ mất cảm giác.

Đối với những người không biết thực hiện lời hứa của mình, tôi đề nghị mọi người nên cho vay một lần và không bao giờ vay lần thứ hai, kể cả khi A ở xa. Nếu người ta cho vay, hãy chuẩn bị tinh thần cho vay mà không nhận được tiền.

>> Ý kiến ​​không nhất thiết phải trùng khớp với ý kiến ​​của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Tôi bước ra khỏi “vùng an toàn” nơi tôi bán gà

Từ quê lên thành phố, sống tự lập và xa gia đình, tôi nhận ra rằng mình phải già đi từng ngày và bắt đầu hành trình khám phá bản thân và phát triển bản thân, dù thành công hay không. . Biết rằng ai cũng có thể tự do lựa chọn và quyết định trong cuộc đời mình, nhưng tôi vẫn mong rằng bạn và tôi hãy có sự lựa chọn sáng suốt nhất để sau này khi nhìn lại không phải hối hận. Tố Hữu viết: “Nếu là chim, là lá thì chim hót, lá nên xanh” Tôi sẽ cố gắng để một con chim khác hót ở xa và chiếc lá xanh trong thiên nhiên của tôi. Nhưng để được như chim và lá, tôi phải rèn luyện rất nhiều qua hai điều sau:

Cố gắng hết sức để đạt được mục tiêu đã đặt ra

Khoảng hai năm trước, tôi là sinh viên đại học. Từ đất nước đến phố xá đều xa lạ, đầy bỡ ngỡ và ngại ngùng. Tôi đã vượt qua vùng an toàn của mình và đặt ra mục tiêu là bán được 5 triệu đồng gà khô lá chanh trong 21 ngày. Trong quá trình đạt được mục tiêu, đôi khi tôi muốn bỏ cuộc vì ngại giao tiếp với người lạ. Lúc đó tôi chỉ nghĩ: “Nếu mình không dốc hết sức thì có lẽ không bao giờ có cơ hội làm lại.” Cuối cùng, tôi đã chiến thắng thử thách và bước ngoặt cho thấy tôi đã trưởng thành.

Đấu tranh cho lý tưởng sớm muộn gì cũng thành công. Do đó, đừng ngủ quên vì chiến thắng. Tốt hơn mỗi ngày. Ngay cả khi bạn xuất phát ở vạch đích, không ai nếm trải thành công mà không gặp thất bại. Hay nói một cách đơn giản, ngay cả khi chúng ta đang nấu nướng, đôi khi thức ăn sẽ bị biến chất do lần nấu đầu tiên hoặc những lý do khác. Nói chung là sẽ có những bước lùi, và tùy theo ngành nghề, môi trường … mà chúng ta sẽ phải đối mặt.

Khi không còn phù hợp thì chấp nhận buông-không còn buông-vì đã thua ai rồi thì không còn phù hợp chúng tôi. Nhưng khi chúng ta từ bỏ vì điều gì đó không phù hợp, chúng ta sẽ mở ra cánh cửa cho những cơ hội mới. Khi phỏng vấn thất bại, tôi phàn nàn về lý do thất bại. Ví dụ, thông qua một số câu nói như “Tôi đã không may mắn hôm nay”, “bởi vì người phỏng vấn đã không nhìn thấy toàn bộ sự việc.” Nhưng thực tế, tôi đã thất bại. Tôi cần im lặng và suy nghĩ về bài học này để có hành động tiếp theo thay vì phàn nàn.

Cuối cùng, tôi chấp nhận sự kém cỏi của mình so với đối thủ trong cuộc phỏng vấn. Kể từ đó, tôi đã có cơ hội sửa chữa những sai lầm và trau dồi kỹ năng của mình. Thành công mỉm cười với tôi. Tôi đã chấp nhận thất bại và thoát khỏi nó. Tôi nghĩ chúng ta hơn nhau ở điểm nào mà dám manh động? Thay vì mất hoặc không chấp nhận sự thật này, tốt hơn là bạn nên lãng phí thời gian. Hãy chấp nhận và cho phép bạn đặt quyết tâm mạnh mẽ xuống, như thể bạn đang nỗ lực để đạt được mục tiêu của mình.

Dù thế nào đi nữa, bản thân em phải là những bông hoa thơm ngát, luôn tỏa nắng. Vì không ai biết ngày mai sẽ như thế nào nên cần phải sống thật trọn vẹn để mỗi ngày trôi qua đều có ý nghĩa. Một điều chắc chắn là dù thành công chưa mỉm cười với bạn nhưng thành công sẽ đến vì bạn đã nỗ lực hết mình và kiên trì!

Nguyễn Thị Yến Mi

>> Bài viết có thể không phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Xe ôm công nghệ “cứu đói”

Tôi mới mười hai tuổi kể từ khi bài báo được đăng, chạy xe ôm được sáu tháng, một số độc giả cho rằng xe ôm công nghệ được đón nhận để vượt qua thời kỳ khó khăn của cuộc sống, nhưng điều này phải cân nhắc. Khi cuộc sống ổn định thì khoảng cách xa dần:

Chỉ cần bạn thật lòng thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Nhiều công việc có thể thăng tiến không tồn tại, vì vậy chúng ta cần chắc chắn rằng chúng ta chỉ làm việc để kiếm thêm thu nhập chứ không phải một nghề nghiệp chính thức. Lái xe ôm, bán hàng, chạy bàn, hướng dẫn viên, bảo vệ … tất cả những nghề đó.

Khi còn là sinh viên, tôi vừa đi học vừa chạy trong quán bar. Làm trong công ty, mình là tuyển dụng, lương không cao, tích lũy thăng tiến không phải chuyện một sớm một chiều. Khi làm thêm giờ, tôi bán hàng và tiếp thị sản phẩm cho một số công ty khác nhau. Vậy đó, tích tiền và tích lũy vốn sống. Sau khi được thăng chức trưởng nhóm, tôi sẽ dành toàn bộ thời gian cho sự nghiệp chính thức của mình vì lương cũng đủ kiếm sống.

Mọi người chỉ trích lái xe ôm công nghệ cao là một mong muốn tốt cho bạn. Nếu bạn không có bằng cấp hoặc công việc, điều đó thật tuyệt. Ở đây, bạn ăn như bất kỳ ai khác. Không có công việc nào sinh lời, chỉ có tôi mới có tiền để làm công việc của mình.

Có một số giáo viên trong gia đình tôi. Không biết lương giáo viên thấp ở đâu mà những người này vừa dạy vừa bán đất. Họ thiết lập các khóa học tư vấn ôn thi đại học và quảng bá “các kỳ thi không hoàn lại”. Điều này đủ biết phong độ chuyên nghiệp của họ. Muốn trở thành người giỏi thì phải tìm tòi, đào sâu về chuyên môn, không nên “sống lâu”. Đồng thời, nghề xe ôm “chui” sâu vào làm gì?

Lin-Vấn đề việc làm là một vấn đề phổ biến trong xã hội. Có cầu thì sẽ có cung. Nếu các ngành khác đòi hỏi mức lương cao hơn, chắc chắn sẽ làm giảm số lượng tài xế xe ôm. Nhưng bạn không muốn làm việc. Để kinh doanh, bạn cần có vốn. Muốn đi làm thì cần văn phòng tuyển dụng. Khi số lượng vị trí tuyển dụng ít (liên quan đến tình hình kinh tế thế giới, khi nền kinh tế suy thoái, sản xuất giảm và thất nghiệp tăng cao).

Tình hình này chỉ có thể thay đổi khi nền kinh tế phục hồi. Hiện tại, một số người trong gia đình tôi đang thất nghiệp, nhưng họ cũng đủ chạy xe ôm để kiếm sống. Khi không xin được việc do công việc khó khăn, dù có đủ tiêu chuẩn (ví dụ tiệm sửa xe đóng cửa, hàng nghìn công việc, nấu ăn … người ta cũng mất việc làm) thì nước duy nhất còn lại Đó là xe ôm, vì xe máy là phương tiện sẵn có nên nhanh nhất nước nên không cần đầu tư.

Minh

Khi đi xin việc, việc chạy xe ôm bao giờ cũng đỡ tốn tiền hơn nghệ. Những sinh viên không có đủ thời gian đi làm thêm không có nhiều tiền để hỗ trợ gia đình khi họ có thời gian rảnh. Ai phụ thuộc quá nhiều vào xe ôm trong thời buổi khó khăn cũng phải chịu, bởi ngay cả những công ty bình thường vẫn sa thải nhân viên, nợ lương, trừ tiền, có nơi còn trả lương cho công nhân. Tài xế, bà mẹ đơn thân rơm rớm nước mắt, nhưng ít ra, công việc này cũng giúp chị xin được việc làm bất kể ngày nào thất nghiệp, có thu nhập lo cho con. Mọi việc họ làm đều rất khó khăn nhưng ít ra họ cũng sẵn sàng chạy xe ôm đúng công nghệ để kiếm tiền, không tha thứ và tổn thương.

Phương Lê

Hữu Nghị tổng hợp

>> Viết chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Yêu như khi hôn nhân nguội lạnh

Tôi sẽ kể câu chuyện của chồng tôi và chính mình trong hai phiên bản. Phiên bản đầu tiên xuất phát từ cuộc trò chuyện có thật sau khi tôi và chồng chung sống với nhau và có một cậu con trai sáu tháng tuổi. Phiên bản thứ hai là một phiên bản trong mơ của ngày này, như thể nó đến từ một cặp vợ chồng mới cưới. Câu chuyện như sau:

Gần đây, sau một năm làm việc bận rộn và căng thẳng, chúng tôi hơi mất tập trung vì chuyển đến một đất nước mới, một công việc mới và ngay lập tức có con. Sau một đêm tâm sự, sẻ chia và mong giữ được tình yêu lâu dài, để hâm nóng tình cảm, chúng tôi quyết định thu xếp đi ăn trưa vào ngày hôm sau. Chúng ta sẽ gặp nhau ở ga tàu điện ngầm gần công ty của chúng ta. -Ngày hôm sau, sắp đến giờ hẹn, anh nhắn tin bảo tôi bắt đầu. Tôi sẽ luôn chờ xem tin tức của anh ấy, anh ấy sắp tới bến. Ra ga, em đợi mãi mà không thấy. Vì không muốn chở cháu nên tôi đã đợi nhưng vẫn không thấy cháu nên tôi gọi điện. Hóa ra anh đang đợi bên kia cánh cửa. Tôi đi đến cửa phụ này.

Phiên bản 1: Tôi hơi nặng nề khi gặp em, tôi nói: “Sao anh không nhắn tin cho em và nói rằng anh đang mong chờ cánh cửa này?” Phiên bản 2 (mới nhất): “Ồ, xin lỗi, tôi không Biết rằng anh đang đợi ở bên này cửa. Anh đợi lâu chưa? “.—— Anh ấy nói:” Đáng lẽ anh phải đoán rằng anh sẽ đợi em ở cửa này vì đây là quản lý của công ty anh “( Phiên bản 1), hoặc: “Không sao, vui lòng đợi một chút. Tôi xin lỗi vì tôi đã không nói với bạn. Tôi luôn nghĩ rằng tôi đã đi đến cửa phụ đó” (cuộc hẹn mới). … Sau đó, chúng tôi đã tìm kiếm một nơi để ăn trưa. “Tôi đề nghị bạn ăn ở khu ẩm thực cạnh tàu này một lát. Anh ấy cau mày và không muốn ăn trong tòa nhà này. Anh ấy muốn tìm một nơi để ăn bên ngoài.

Phiên bản 1: Tôi nghĩ tiếng Pháp Rất kén ăn. Tôi không có nhiều thời gian cho bữa trưa, nhưng ngay cả khi việc đi lại khó chịu, tôi cũng không thể không làm hài lòng anh ấy. Tôi bắt đầu phàn nàn: “Tôi đến muộn và luôn chọn một nơi để ăn. Tôi không có nhiều thời gian. bữa trưa. Khi tôi đến muộn, sếp sẽ cảm thấy xấu hổ. “2 (new date):” Chà, tôi cũng nghĩ là một ngày tốt lành, tôi đã tìm được một chỗ để ngồi bên ngoài, điều đó thật tuyệt. “Trong bụng tôi nghĩ, nếu cô về nhà muộn hơn một chút, nếu ông chủ nhìn thấy thì thật tuyệt. Có khi tôi ăn trưa với những khách hàng đến muộn như vậy.

Sau đó, theo Thực tế là do chồng tôi khó chịu nên chúng tôi đã không đi đến đích. Do khoảng cách xa, chúng tôi đã ăn ở một địa điểm ngoài trời gần đó, nhưng quang cảnh không được tốt lắm. Ăn xong, tôi không có thời gian nói chuyện với tôi, tôi đã đi Tôi đang ở văn phòng, và trên đường về nhà, tôi nhanh chóng đi đến một cửa hàng quần áo vì chiếc áo sơ mi đẹp.

>> Cảm giác ngây thơ khi bố mẹ ly hôn – à, tôi nhận ra rằng ngay cả khi chúng tôi nói chuyện với chính mình , Chúng ta phải hâm nóng tình cảm của mình, dành thời gian của mình, tất cả thời gian là xem phim, ăn uống, hòa nhạc, đi du lịch, ngày lễ tình nhân … và hàng tỷ ý tưởng khác để tạo ra những dịp lễ. Chúng ta vẫn cư xử như bình thường Và nói về ranh giới lạnh lùng, làm thế nào chúng ta trở nên nóng bỏng, chúng ta cảm thấy như thế nào khi hẹn hò, tình yêu mới.

Thời tiết cho đến nay, và bạn phải chia sẻ lời nói và thể hiện tình yêu và sự kiên nhẫn, giống như kết quả của cuộc hẹn hò của bạn. Nếu Muốn nhận được kết quả sến sẩm thì phải cư xử thật tốt .—— Phải duyên dáng và lịch sự .—— Câu chuyện trên chỉ là sự việc khiến tôi chợt nhận ra và xảy ra. Chúng tôi Những sự kiện khác khi sống cùng nhau, và thậm chí cả cách cư xử hàng ngày của chúng tôi. – Một cụ bà đã được phỏng vấn và nói về cách các cặp vợ chồng có thể giữ tình yêu lâu dài. Cụ bà này đã sống với nhau nhiều năm, và ông trả lời: ” Bí quyết của chúng tôi là chúng tôi luôn đối xử với nhau như khách, nhưng cũng như khách. “

Giang Kate

>> Tin nhắn này không nhất thiết giống như tin của VnExpress.net xem. Đăng ở đây.


Người đòi nợ dễ mất tình

Tôi từng là một giáo viên với đồng lương ít ỏi hàng tháng, bôn ba khắp nơi trong sinh hoạt và chăm sóc gia đình. Có lần, một người bạn than phiền bố đang nằm viện, tiền bạc khó xoay xở, anh hỏi vay vài triệu đồng, có tháng trả lại. Thấy tình hình như vậy, tôi sẵn sàng nói Tết, không nhất thiết phải tháng sau.

Tôi đã nghĩ rằng bạn học sinh của tôi đã được bốn năm, vì vậy bạn của tôi đã đúng. cam kết với. Một tháng im lặng. Gần Tết không thấy có ý kiến ​​gì về khoản vay này. Khi toi goi cho anh, co co nghia la “toi da quên”, neu muon chiem nguong, anh se phai chiu tien.

Trong thực tế, số tiền vài triệu đồng, bạn muốn trả thêm mô-men xoắn. Đến bây giờ, tôi có thể trả nợ lâu dài với mức lương một hai tháng. Nhắc nhở bạn, khi tôi cần, bạn luôn hứa từng người một. Thực lòng mà nói, hơn một năm nay tôi không biết bạn bè mình nghĩ gì. Điều này khiến tôi cảm thấy khó chịu, hỏi sẽ mất cảm giác.

Đối với những người không biết thực hiện lời hứa của mình, tôi đề nghị mọi người nên cho vay một lần và không bao giờ vay lần thứ hai, kể cả khi A ở xa. Nếu người ta cho vay, hãy chuẩn bị tinh thần cho vay mà không nhận được tiền.

>> Ý kiến ​​không nhất thiết phải trùng khớp với ý kiến ​​của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Tôi mua nhà ở Biển Hồ. Tối em đi sài gòn chơi

(Các bài viết trong phần bình luận không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net.)

Khi tôi tốt nghiệp đại học vào giữa những năm 1990, tôi cũng có cơ hội mua một căn nhà để sinh sống và làm việc tại quận Phú Nhuận. -Nhưng khi đầu quân cho một công ty nước ngoài làm việc tại TP Biên Hòa (tỉnh Đồng Nai) cách Sài Gòn 30 cây số, tôi quyết định định cư và sinh sống tại đây và để tiền mua mảnh đất này. Sau khi kết hôn, tôi xây nhà và tự kinh doanh. Cuộc sống thật thoải mái. Bạn có thể ra thị trấn chơi đến chiều tối mới về nhà.

Khi ra trường, nếu bạn không phải là người Sài Gòn, bạn nên tìm việc làm ở khu công nghiệp ở tỉnh lân cận (chẳng hạn như Đông). Nai, Binh Duong dang lam viec. Lập nghiệp ở những tỉnh này thì khả năng mua nhà sẽ cao hơn.

>> Thuê nhà gần cơ quan hay vay ngân hàng mua nhà? Làm nhân viên công ty Sài Gòn, sinh hoạt phí rẻ hơn nhiều. Khi bạn có gia đình và con cái, nếu bạn học trường tư thục thì học phí rất rẻ.

Giá chỉ bằng 1/2 TPHCM. Căn hộ rộng 70m2 có 2PN, vị trí trung tâm, tiện ích xung quanh đầy đủ, giá 1,3 tỷ nhận nhà sớm. Có biệt thự song lập diện tích 130m2, giá dưới 4 tỷ khi con cái đi học cần có xe đưa đón về. Với số tiền này, nếu anh ấy ở TP.HCM thì chỉ mua được căn nhà trên đường 2m, diện tích 40m2, một trệt hai lầu như nhà tôi. Gần khu vực Gò Vấp. Nếu bạn không mua nhà ở thành phố, tỉnh lẻ thì bạn có thể mua theo phương thức cá nhân để phục vụ tốt hơn cho cuộc sống của mình mà bạn không cần phải có mặt tại TP.HCM. .—— lũ lụt


“Phụ nữ TP.HCM ngại có con vì sợ stress”

Môi trường của tôi, môi trường phát triển… cái đẹp cũng vậy, nhưng còn quá nhiều bất cập, vấn đề này có nguy cơ ảnh hưởng lớn đến sự trưởng thành của trẻ.

Vuongtran. 206-Chia sẻ Về vấn đề này, độc giả Lê Minh Châu bình luận về ý kiến ​​sợ sinh con do áp lực: “ Đây là lý do tại sao thế hệ chúng tôi không được như thế hệ cũ. Trước đây chỉ cần ăn no mặc ấm nhưng bây giờ phải ăn ngon mặc đẹp vì ai cũng muốn cho con cái ăn ngon, sợ không cung cấp được những thứ này nên không dám sinh con. . Với ý tưởng này, tôi mới dám có con. Bạn tôi đã từng ra trường, lập gia đình, tính toán nhiều thứ và nói rằng nên dành dụm đủ tiền để nuôi con (sinh bao nhiêu tiền là đủ, còn cần bằng B …) vì Anh không muốn sinh con nên bạn anh không để ý đã mang thai và sảy thai ngoài ý muốn.

Sau vụ này, bạn tôi đổi ý, sinh hai con, lương không tăng, tích góp chưa nở mà cuối cùng nuôi mấy đứa nhỏ. Bạn tôi kết luận: “Lúc đó phải đợi dành dụm đủ tiền thì sẽ không có con, không hiểu sao vẫn đủ tiền nuôi con này” “Mình nghĩ cuối cầu tự nhiên. Thuyền thẳng “Theo tôi, những người sợ sinh con chỉ sợ chịu trách nhiệm, còn những người dám sinh con mới thực sự dũng cảm.” — >> Ý kiến ​​chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net.


Có nên bỏ văn phòng bán bánh tráng trộn không?

Tôi và chồng mới cưới nhau được hai năm. Chúng tôi đã có một em bé bảy tháng tuổi và bà ngoại để giúp chúng tôi. Vợ chồng tôi sống ở huyện Nhà Bè, TP HCM và cùng làm. Hiện tại, chúng tôi chưa tích lũy được gì. Năm nay, do ảnh hưởng của dịch Covid-19 nên khối lượng công việc của chúng tôi cũng giảm đi, thu nhập cũng giảm đi rất nhiều so với trước đây. Vì vậy, tôi đang tính bán một thứ gì đó để kiếm thêm thu nhập cho gia đình.

Mình đang có ý định thuê vỉa hè bán bánh tráng trộn dọc đường Huỳnh Tấn Phát vì đoạn này tập trung đông. Ngoài ra, tôi có một công thức bánh tráng trộn mới, được nhiều bạn bè đồng nghiệp đón nhận và ủng hộ nồng nhiệt. Mọi người đề nghị tôi mở rộng bán hàng, nhưng vì sợ hãi nên tôi lại chần chừ mãi.

Hiện tại trước tình hình kinh tế khó khăn nên tôi càng có quyết tâm cao. , Động lực để làm điều đó. Tôi muốn mạo hiểm để thử dự án này. Tuy nhiên, ở Sài Gòn, người ta thường bán món này, và sự cạnh tranh sẽ rất khốc liệt. Do đó, tôi muốn biết ý tưởng kinh doanh của mình có khả thi không?

Xuan Tuyen

>> Các ý kiến ​​chưa chắc đã phù hợp với ý kiến ​​của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


điểm số trực tiếp bet365_bet365 chau a_cách vào bet365