Những đứa trẻ ngoài 30 tuổi vì được bố mẹ chăm sóc như con đẻ.

Khi tôi học năm thứ ba đại học, tôi sống trong ký túc xá. Vào cuối năm học, tôi và các bạn cùng phòng tổ chức cắm trại và leo núi để ăn mừng. Một bạn trong phòng ngủ gọi điện về nhà xin phép bố mẹ trước khi đi du lịch. Dụng cụ cắm trại, tiền công, đèn pin … thậm chí còn đề nghị đi cùng vì để con trai đi cùng là không khôn ngoan. Bạn tôi ở độ tuổi đôi mươi hơi ngượng ngùng. Cuộc sống hàng ngày của anh phụ thuộc hoàn toàn vào bố mẹ. Tiền tiêu vặt, tiền ăn … Ngay cả khi chúng tôi bị sốt, chúng tôi mua cháo, mua thuốc, anh ấy đều gọi điện cho bố mẹ. Anh đã phó thác cuộc đời mình trong vòng tay bao bọc của cha mẹ thân thuộc, giờ đây anh không thể tự lập. Chúng tôi chỉ học trong phòng họp cả ngày, sau đó về ký túc xá, không làm gì, đi đâu. Vào lúc sáu giờ tối, bố mẹ tôi đều gọi điện hỏi thăm ngày hôm nay như thế nào.

Tôi gặp lại một đứa trẻ đã gần 30. Sắp lấy vợ, sinh con nhưng vẫn nhút nhát và hơi khép kín như xưa.

Giá như chúng ta có mấy thế hệ doanh nhân, kỹ sư vượt qua Hãy nêu gương trong khó khăn, khởi nghiệp càng sớm càng tốt, nói năng thoải mái và “có dũng khí làm giàu”. Chà, thế hệ này đang giúp tạo ra những đứa trẻ 30 tuổi.

Chúng ta cũng đã nói về vấn đề nuôi dạy con cái độc lập, nhưng thực tế, ngày nay vẫn còn nhiều người trưởng thành. Thuộc về sự độc lập của cha mẹ là một cách hai. Dù có cá tính mạnh mẽ nhưng nếu cha mẹ luôn chuẩn bị tổ ấm cho mình thì đứa trẻ cũng không thể tự lập.

Nhiều bậc cha mẹ vẫn tin rằng dù con có lớn lên thì con vẫn là trẻ con, luôn mở rộng vòng tay. Sự quan tâm và chăm sóc quá nhiều từ cha mẹ sẽ sinh ra những đứa con lớn không biết phải làm gì. Sau khi tốt nghiệp đại học, để đi làm, bố mẹ vẫn phải nhận nuôi. Khi con cái lập gia đình, sinh con đẻ cái thì cha mẹ nói trên thay mặt con chăm sóc cháu.

Sống trong môi trường như vậy, một đứa trẻ 30 tuổi khó mà trưởng thành theo đúng nghĩa của nó. — Nguyễn Văn Phước

>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Tôi mất 6 năm để nhận ra rằng mình không hề “khùng”.

Tôi cũng nghĩ điều này thật “điên rồ”. Mình cũng là người rất thích siêu thông minh, không hiểu sao họ lại thông minh như vậy? Tôi tự học và biết đến đề tài siêu trí nhớ của kỷ lục gia Nguyễn Văn Phụng. Trong một đoạn, anh trả lời câu hỏi về những đứa trẻ bị đánh giá là hiếu động, nổi loạn … Tôi thấy hình ảnh của mình ở đó.

Khi còn nhỏ, tôi thích ngồi bên cửa sổ lớp học, vì được nhìn thấy cho phép bạn sử dụng trí tưởng tượng của mình. Vì học giỏi nên em ngồi bàn trong nhà thay vì ngồi cạnh cửa sổ, khi học trên lầu không có cây cối, cảnh vật nên em không thể nhìn ra ngoài. . Trí tưởng tượng của tôi rất phong phú, tôi cứ nói, tự mình nghi ngờ và tự trả lời, tôi đã xem rất nhiều phim khoa học … Khi làm việc ở công ty cũ, tôi cũng dành nhiều thời gian nhất, đếm 19-22 lần một tuần, Mỗi lần đừng quá lâu (khoảng 2 đến 5 phút). Ở chỗ làm, tôi thường ra ban công đi dạo, suy nghĩ, vận động tay chân (thực ra là nghĩ cách xử lý công việc).

Bây giờ tôi nhận ra rằng tôi sáng tạo. Tôi làm việc theo phong cách Porolo (25 phút làm việc và 5 phút nghỉ ngơi). Tôi cũng thực sự là một người có xu hướng đi trước, đầy nhiệt huyết và can đảm, bởi vì tôi hiện đang tìm kiếm các giải pháp để khơi nguồn sáng tạo. Nhưng khi công việc cuối cùng thường là áp dụng các giải pháp để làm việc như một người máy, hoặc khi sếp giao những công việc nhàm chán và lặp đi lặp lại… Tôi rất không hài lòng về sự thiếu sáng tạo của mình.

Bây giờ, tôi chọn Solutions với tư cách là nhà phát triển tự do và là đối tác phát triển phần mềm của anh họ tôi. Tôi hoàn toàn sáng tạo và tự nhận là một kỹ sư phần mềm, mặc dù ban đầu tôi có thu nhập nhỏ nhưng tôi vẫn rất hạnh phúc. Qua câu chuyện của mình, mong mọi người tạo điều kiện cho những người làm công tác thực địa sáng tạo để họ có thể vận dụng trí tưởng tượng và lắng nghe sự phát triển, lời nói và sự hoàn thiện của hai thùy chẩm của não tai. Trường Lip hợp tác với họ một cách thân thiện.

Thanh Tuệ

>> Ý kiến ​​có thể không trùng khớp với ý kiến ​​của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Nông nghiệp “ vỗ béo ”

Chiều nào sân căn hộ của tôi cũng chật cứng người. Người già, người trẻ đi thể dục. Nhiều ông bố bà mẹ cũng đưa con cái đi ăn tối. Có thể không gian rộng hơn so với bốn bức tường của căn hộ, lại được gặp gỡ nhiều bạn bè nên các bé ăn chóng lớn hơn.

Bà Hà, người nội trợ ở nhà, luôn đưa các con đi ăn tối hàng ngày. Cô cho biết, để làm nhiều món khác nhau, con trai cô chỉ ăn vội ba muỗng. Thấy vậy, một bà mẹ khác xót xa cho biết, con mình được nhiều người chúc mừng khi tròn vài tháng tuổi khiến chị cảm thấy hạnh phúc. Vì vậy, trong thời gian tới, mẹ sẽ luôn ép con ăn thật nhiều. Tủ lạnh luôn chứa đầy thực phẩm. Từ trước đến nay, con tôi học tiểu học và bị bạn bè chế giễu vì béo phì.

Tôi sống ở Sài Gòn và thích ăn cơm tấm trước khi đi làm vào buổi sáng. Khi cậu bé mập mạp được bố mẹ chở đến quán cơm tấm, những câu chuyện tôi bắt gặp ở quán cơm tấm quen thuộc này ngày nào vẫn lặp lại. Tiếng mẹ giục con ăn. Cậu bé mập mạp giơ nĩa lên, cho miếng thịt ba chỉ nướng vào miệng cắn thành từng miếng, nước mỡ chảy ra từ miệng. Mặt dưới của đĩa cơm được phết mỡ hành. Trên đĩa cơm có rải rác vài lát dưa chuột và cà chua. Hoàn toàn không có các loại rau khác. Hôm sau, cảnh cũ lại tái diễn. Tôi tin chắc rằng đằng sau những đứa trẻ béo phì là sự cho ăn uống miễn phí của cha và mẹ. Họ hoặc quá vô tư, hoặc họ cho rằng ăn nhiều là có lợi.

Theo Viện Dinh dưỡng Quốc gia, tình trạng thừa cân béo phì ở lứa tuổi học đường đang gây sốc. Tỷ lệ thừa cân béo phì ở học sinh tiểu học là 29,0%. Đối với nhiều người lớn, trẻ béo được coi là tốt. Chúng sẽ khen mẹ chúng “rất khéo tay”.

Nhiều bậc cha mẹ tự hào về điều này và ép con mình ăn mọi lúc. Nếu trẻ không chịu ăn sẽ rất đau. Nhưng tôi không nghĩ rằng trẻ em thực sự cần ăn nhiều như chúng nghĩ. Khi đói, chúng sẽ tự tìm thức ăn. Một em bé có thân hình mập mạp trông sẽ đẹp hơn và khỏe mạnh hơn so với một bé trai.

Đừng ép con ăn quá nhiều để đến khi béo phì con sẽ hối hận như mẹ. Vì giảm cân là một quá trình rất gian nan và tốn nhiều thời gian, không phải ai cũng làm được. Giống như việc bạn đang dùng iPhone phiên bản cũ và cố gắng cập nhật iOS lên phiên bản mới, đến khi điện thoại hết pin và nóng lên thì hi vọng điều này đã muộn rồi vì không thể hạ cấp được.

Lê Á

>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Lỗi thưởng lễ hội mùa xuân

Tiền thưởng Tết đầu tiên của tôi là 200.000 đồng và 2 kg thịt lợn. Do nhà gần chợ nên việc kêu gọi thưởng Tết cũng được áp dụng. Tết năm lớp 11, tôi làm phụ hồ ở chuồng heo gần nhà. Từ khi đi học đến 30 Tết trước khi đi chợ buổi trưa, chủ sạp đã trả tiền cho tôi. Ngoài số tiền chính, tôi còn nhận thêm 200.000 và 5 ký thịt lợn, xương và lòng để mẹ chế biến bữa ăn.

Đi làm xong cũng được thưởng tết, nhưng lại lĩnh tiền mặt. Nhận tiền mặt sớm. Sau đó, chuyển. Kiều Thu vui hơn mấy năm đầu đi làm nhưng không được như những năm trước. Nhận tiền xong, chúng tôi xếp hàng, nhận tiền, ký thu với kế toán. Tiền mặt hiện có rất khó để mô tả. Thành quả sau một năm làm việc là đây.

Năm nay nhiều người thất nghiệp vì vụ Covid-19, họ có thể than phiền là “buồn vì không có tiền thưởng Tết”.

Một năm thì phải, mình tin công ty này thưởng bao nhiêu tháng lương, công ty khác thưởng tiền mặt hoặc xe hơi. Vậy tiền thưởng cao nhất là bao nhiêu?

>> “Người Việt Nam cần có một cái Tết tươm tất”

Mặc dù việc thưởng Tết chỉ là thỏa thuận riêng và chưa được hợp thức hóa, nhưng nhiều người lao động coi đó là mặc định và công ty, người sử dụng lao động phải trả.

Cuối năm thưởng sẽ nảy sinh tâm lý chủ quan trong những tháng còn lại. Đối với nhân viên, những gì họ định chi tiêu và mua sắm nên được thưởng, tôi cho rằng đây là một sai lầm. Sai lầm được thực hiện vì kỳ vọng, và nhiều người sẽ mua sắm và tiết kiệm tiền.

Nhân viên nên tự chịu trách nhiệm về tài chính của mình, giữ cân đối và tiết kiệm hàng tháng. Biết rằng cuối năm sẽ có rất nhiều tiền để tiêu từng ấy tháng, tại sao bạn lại tự động giao trách nhiệm này cho công ty? Nếu thu nhập không tốt, họ trả lương ít hơn, trả bằng hiện vật hoặc không về nước, anh có giận và dọa dừng tay không?

Chúng ta nên tập trung vào việc tăng lương hàng tháng để thu nhập của mọi người thuộc tầng lớp trung lưu. Công bằng mà nói, thưởng Tết là thước đo sức khỏe của một công ty và tốc độ tăng trưởng kinh tế. Năm nào kinh doanh được thì thưởng Tết nhiều, ít hơn mức này thì thưởng sẽ giảm đi. Đây là một động lực rất lớn cho các công ty.

Những người dở khóc dở cười vì thưởng Tết, nhưng với những người như giáo viên hay nông dân, ai sẽ thưởng Tết?

Tan Nguyen

>> Bài viết này không nhất thiết phải phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Cha mẹ là “ thánh ”

Đơn giản nhưng chứa đủ “bí ẩn”. Nhưng trẻ sẽ không hiểu tại sao chúng phải học và vâng lời?

Nguy hiểm hơn là một số phụ huynh nói: “Con phải học để ông bà cha mẹ nở mày nở mặt”. Điều này khiến bọn trẻ hiểu lầm rằng học chỉ tốt cho người lớn, còn trẻ nhỏ thì Họ sẽ bối rối và nhận ra giá trị của mình. Khi con cái bất mãn với cha mẹ, ông bà ngoại, không chịu học để người lớn biết tay … Những câu nói này thường xuất hiện ở những gia đình được giáo dục tốt hoặc được nuôi dạy nhưng ngộ đạo. Công nhận các thánh, nhất là các nước Châu Á.

– Cha mẹ hay cãi: Đây là mức cha mẹ có trình độ nhận thức và học vấn nhất định. Cha mẹ ở đây có xu hướng lắng nghe và dành thời gian kiên nhẫn giải thích mọi thứ cho con cái của họ. Có một số giao tiếp giữa con cái và cha mẹ, và cha mẹ và con cái nói chuyện nhiều hơn. Ví dụ, khi nhắc nhở con cái dành thời gian học tập, cha mẹ sẽ không nói “học”, “bây giờ là học”, mà sẽ nói: “Không học thì sau này kiếm chút tiền. Không có chí, có tiền thì đẹp”. Không có xe, không có nhà, không có vợ đẹp… ”Lý do được các bậc cha mẹ đưa ra nhằm giải thích lợi ích mà đứa trẻ sẽ được hưởng từ những hành động nhất định sau giờ làm. Đặc biệt người ta nhấn mạnh rằng việc học sẽ mang lại lợi ích cho trẻ, kích thích tư duy, trí tưởng tượng và tính độc lập của trẻ, để trẻ biết học và học hơn, vì trách nhiệm cá nhân và lợi ích cá nhân sẽ không để sự tức giận của ai đó ảnh hưởng đến chúng. Học, vì vậy việc học càng trở nên quan trọng. Tất nhiên, để trẻ hiểu được tiền rất ít, tiền nhiều … Trẻ phải hiểu được giá trị của tiền tệ và sức mua của nó, hình thức này chủ yếu xuất hiện ở xã hội phương Tây, tất nhiên ở mức độ này thì các bậc cha mẹ không có những điều trên. Sự hiểu lầm.

Cha mẹ là tấm gương: Có thể nói “con cái là tấm gương của cha mẹ.” Vì vậy, biện pháp giáo dục rất hiệu quả này là một ví dụ. e đạt thành tích cao, ý thức có thể làm gương cho các em. Khi người cha đang say sưa sử dụng điện thoại thông minh, người cha sẽ không thể ngăn con mình chơi trò chơi điện tử. Khi mẹ mải miết điện thoại, mẹ không thể ép con học. Một người cha nghiêm túc trong công việc và có trách nhiệm với gia đình sẽ là hình mẫu tốt cho con cái. Một người mẹ hiểu câu chuyện sẵn sàng từ bỏ những thói quen có hại và không cần thiết để bắt chước con mình, và cố gắng giải thích mọi thứ cho con mình, và cô ấy sẽ là một người mẹ “tuyệt vời” hoặc ít nhất là một người mẹ thành công trong tương lai.

– Cha mẹ là người truyền cảm hứng: Ở cấp độ này, cha mẹ không chỉ kiên nhẫn giải thích lý do cho con cái họ, không chỉ là tấm gương, mà còn là nguồn cảm hứng cho công việc; là người động viên con cái và khuyến khích con cái tiến lên để đạt được thành công . Họ sẵn sàng cung cấp hàng trăm trang báo để thúc đẩy và truyền cảm hứng cho trẻ giải quyết vấn đề.

Thanh Tuệ

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Mặc cảm của người nghèo

Những người nghèo nàn về ham muốn của con người thường có những ước muốn lớn lao. Tôi không bao giờ muốn sống trong một khách sạn tồi tàn, chật chội và lộn xộn. Tôi đã từng đi làm và bước vào những ngôi nhà đẹp long lanh và những căn hộ siêu đẹp ở Hà Nội. Tôi đã luôn mơ ước được sống cuộc sống giống như họ. Tôi càng mơ ước, tôi càng tin tưởng vào bản thân mình mạnh mẽ hơn do hoàn cảnh hiện tại. – Tôi thực sự muốn thoát khỏi nghèo đói, nhưng tôi không biết phải làm gì và tôi không biết không nghèo nghĩa là gì. Tôi biết mình sẽ phải làm việc chăm chỉ, chăm chỉ và tiếp tục phát triển bản thân. Lúc này, tôi tự nhủ hãy suy nghĩ về điều đó và trút bỏ mọi cảm xúc tiêu cực.

Tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ để cải thiện bản thân và chăm sóc bản thân và những người thân yêu của tôi. Yêu và quý. Đó là của tôi, không ai có thể làm thay tôi. Không dám mơ làm giàu nhưng mong mười năm nữa mình thoát nghèo.

Tôi biết rằng cuộc sống luôn khó khăn đối với tôi. Rồi vài năm sau, tôi ra trường, xin việc lương thấp, rồi lại chật vật trả tiền nhà, tiền ăn nên không được đi chơi. Không biết đến bao giờ tôi mới có thể tự lo cho bản thân và gửi được những đồng tiền đầu tiên về nhà ……—— Bất giác tôi thấy đau đớn cho cuộc đời tội nghiệp này. Tôi biết đôi khi sẽ cảm thấy lạc lõng, bất lực và tê liệt vì bản thân, nhưng tôi sẽ cố gắng duy trì đủ động lực và sức mạnh để vượt qua .

Bài phỏng vấn

>> Phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Thưởng Tết bất đắc dĩ bằng tiền mặt hay hiện vật?

Khi Tết Nguyên Đán đến gần, lịch sử thưởng Tết luôn là chủ đề được bàn tán sôi nổi. Đây gần như là vấn đề duy nhất mà người lao động quan tâm. Mọi người làm việc tằn tiện, đi làm mà chỉ mong được trả lương hay không, lương bao nhiêu, nhiều hay ít hơn năm trước? Thậm chí, nhiều người còn ngán ngẩm định xin nghỉ việc giả vờ lấy tiền thưởng Tết để đóng học phí.

Từ đầu tháng 1/2021, công ty tôi liên tục phàn nàn về việc thưởng Tết. . Khỏi phải nói, ai cũng nóng lòng chờ xem năm nay mình sẽ được thưởng như thế nào? “Họ nói năm nay công ty chúng tôi không có thưởng Tết, nhưng sẽ quy đổi thành thưởng thật.” Một đồng nghiệp tiết lộ đã làm cho phòng tôi bừa bộn, lộn xộn và nói to. Có người nhanh chóng chạy sang phòng khác để tìm hiểu thêm.

Đây là một câu chuyện bình thường, vì sau một năm làm việc chăm chỉ, ai cũng mong nhận được khoản tiền thưởng mua sắm Tết rủng rỉnh, trả hết nợ hay thậm chí tự thưởng cho mình một điều gì đó ý nghĩa. Tuy nhiên, tình hình năm nay rất khác vì hai lý do: Thứ nhất, các hoạt động của công ty đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng do ảnh hưởng của dịch Covid-19 trong năm qua. Trong một năm, chúng tôi đã phải chấp nhận nhiều lần giảm cổ tức nhỏ và trải qua thời kỳ sa thải, bây giờ chúng tôi vẫn cần chuẩn bị tâm lý cho nguy cơ mất cổ tức Tết.

Vào thứ Hai, quan điểm mới của năm nay là quy định tại Điều 104 của Luật Lao động 2019 (có hiệu lực từ ngày 1 tháng 1 năm 2021), quy định “tiền thưởng” thay vì cái cũ. “Thưởng” như “Luật lao động”. Do đó, khái niệm khen thưởng cho người lao động cũng được mở rộng, cho dù đó là tiền, tài sản hay các hình thức khác, tùy thuộc vào hoạt động sản xuất và công ty và mức độ hoàn thành. Công việc của nhân viên. Điều này có nghĩa là trong dịp Tết, người sử dụng lao động có quyền thưởng cho người lao động bằng hiện vật chứ không phải thưởng. Nhưng, tất nhiên, đối với nhân viên của chúng tôi, không ai muốn nhận bằng hiện vật hơn là tiền.

Năm 2020, tôi đã trải qua nhiều khó khăn về đời sống kinh tế, xã hội, tôi đã chia sẻ rất nhiều với công ty, nhân viên cũng phải chia sẻ gánh nặng và vượt qua khó khăn với sếp. Tuy nhiên, đối với người lao động, thưởng Tết không chỉ có giá trị vật chất, mà còn chứa đựng yếu tố tinh thần, là động lực để mọi người phấn đấu, có nhiều tiền thưởng hơn nữa. Đối với nhiều người, nếu không có tiền thưởng, họ sẽ nghĩ rằng không có Tết.

Tất nhiên, tiền thưởng phải dựa trên kết quả hoạt động của công ty và không thể đòi hỏi và áp lực. Tuy nhiên, tôi mong rằng các chủ doanh nghiệp sẽ có thái độ nhân văn và thấu hiểu mong muốn chính đáng của nhân viên để đưa ra những quyết định hợp lý, phù hợp, giúp mọi người có một cái Tết vui vẻ. Sau một năm đầy biến động, nó bình yên.

Duy Nam

>> Công ty bạn thưởng Tết bằng tiền mặt hay hiện vật? Chia sẻ bài viết tại đây. Các ý kiến ​​chưa chắc đã phù hợp với ý kiến ​​của VnExpress.net.


Bà ngoại và cô bạn gái ghê tởm

Tôi có một người bạn kiếm được rất nhiều tiền, anh ấy tự chủ về tài chính từ khi tôi còn đi học. Hôm qua, vào một đêm khuya, anh gọi cho tôi và phàn nàn về cuộc sống tình cảm với cô bạn gái xinh đẹp. Vấn đề là tháng trước anh ta đưa bạn gái về quê chơi với mẹ. Sáng ra, ba đứa quảng cáo cho nhau thì xảy ra chuyện: Mẹ của bạn tôi thương lượng được sản phẩm này, giá từ 100.000 đồng đến 50.000 đồng. Đồng thời, bạn gái chỉ hỏi: “Ít hơn một chút?” Thì người bán nói “Không giảm giá” với giá đó. Kết quả là mẹ cô không hài lòng với cách tiêu tiền của cô gái kia. Ngược lại, bạn gái tôi cũng cho bạn bè lời khuyên về cách mẹ tính toán, thương lượng từng xu … Phong cách tiêu dùng và suy nghĩ của hai thế hệ cũng khác nhau. . Bạn bè tôi luôn tự hào về việc mẹ của họ đã hỗ trợ gia đình họ, tiết kiệm một xu, tiết kiệm và kiếm tiền một cách tiết kiệm. Nhưng anh ấy cũng thông cảm cho bạn gái và có thể bỏ thêm tiền để làm nhiều việc hơn. Để tìm hiểu thêm về cô bạn gái của mình, anh bạn tôi tất tả tủ quần áo: “Chiếc áo sơ mi trắng lấm tấm lớp bụi mới; cánh đồng lúa mì đã trở thành ổ đẻ cho lũ nhện mới di cư. Chân váy chưa rách còn gói Đang đóng gói … “.

” Hôm qua người yêu mình gửi bộ áo dài tím mà các bé đang mặc bây giờ muốn mua luôn. Sở dĩ có chuyện bù vào phim này là vì dạo này mình cũng rất bận và cũng không tiêu nhiều Thời gian yêu nhau, tôi bảo cô ấy làm phim trước cuối tháng, cô ấy cũng sẽ giận, chỉ cần cô ấy vui, tôi sẽ không tốn quá nhiều thời gian để mua sắm, thử đồ. », Nói chuyện với bạn bè. Có ích gì? – — Bao nhiêu tiền là đủ Nhiều người thường lầm tưởng rằng vui là chỉ có nhiều tiền là có thể tự do mua sắm những thứ mình thích, quả thực có tiền để tiêu vào bất cứ thứ gì mình muốn mà không cần cân nhắc về giá cả có thể rất thú vị, rất Nhưng đây chỉ là suy nghĩ dựa trên giá trị vật chất, không có cái nhìn sâu sắc.Có người nói: “Tiền mua được nhà nhưng không mua được nhà. Tiền có thể mua được một chiếc giường, nhưng không phải là một giấc ngủ ngon, tiền có thể mua được một ngôi nhà. Đồng hồ xa xỉ nhưng không có thời gian; tiền có thể đạt được địa vị nhưng không thể được tôn trọng; tiền có thể mua được phần thưởng nhất thời, nhưng nó không thể mang lại cuộc sống bình yên. “

Do đó, bây giờ chúng ta đã hiểu sâu hơn về khái niệm” đủ “, có nghĩa là” đủ “cả về mặt tâm lý và thể chất. Người ta chỉ có thể hạnh phúc khi biết đủ. Có một điều là, khi bạn có thể nhận ra và hài lòng với những gì mình đang có sẽ giúp bạn trân trọng những thứ trong khoảnh khắc mà không cần đuổi theo ai; khi người nhận biết họ được trân trọng, trân trọng và yêu thương, họ cũng sẽ Hãy cảm thấy hạnh phúc và khi người cho đi biết được điều này, họ sẽ đủ biết nâng niu những thứ của mình. Hạnh phúc là người hạnh phúc nhất, người hài lòng sẽ là người giàu có và hạnh phúc nhất!

VũMaiPhương

>> Bài viết này không nhất thiết phải phù hợp với quan điểm của VnExpress.net, xin đăng tại đây.


Vợ chồng tôi 15 tuổi, đón Tết ở gia đình mẹ tôi

Tết chúng tôi đã 15 năm, đến hôm nay mới kiếm được 4 triệu đồng. Vợ chồng tôi rất tôn trọng gia đình, nhất là Tết năm nào cũng về với ông bà ngoại. Vì gia đình là điều thiêng liêng nhất trong cuộc đời chúng ta.

Trước Tết ba tháng, chúng tôi có kế hoạch thời gian, chi phí và công việc rõ ràng.

1. Thời gian: 25 Tết luân phiên phụ nữ mùng 1. Mùng hai tết đến hết tết nhà chồng, mồng 2 tết ngược lại. Vâng, không ai cảm thấy buồn vì nhớ nhà.

2. Chi phí: Nếu áp dụng vào lễ Tết, chúng tôi sẽ trừ 10% vào lương của ba tháng cuối và tháng thứ 13. Nếu không có tháng lương 13, tôi sẽ dùng tài nấu nướng của mình để kinh doanh thêm.

3. Vệ sinh: Hai tháng cuối năm phân đều hàng tuần là tuần vệ sinh tủ bếp và tuần dọn phòng … Không thể được hợp nhất. Mua sắm: Kỳ nghỉ đêm đầu tiên phù hợp cho gia đình bạn và những ngày còn lại trong năm.

5. Phương tiện, du lịch: Tôi sử dụng phần mềm này để đặt xe và có thể mua vé để đi tiếp trong vòng một tháng.

Đối với tôi, lễ hội mùa xuân là khoảng thời gian đẹp nhất trong năm, vui vẻ và thoải mái. Quá căng thẳng. Tôi đang tức giận hay phát ốm.

Tôi chỉ lo đàn ông uống nhiều quá, cơ thể mệt mỏi, gan yếu, nguy hiểm.

Tang Tang

>> Bài viết này làm gì trái với quan điểm của VnExpress.net . Xuất bản tại đây.


Tết không có áp lực phải “ trở lại ”

Băn khoăn về chuyện “chữ hiếu không đợi Tết về quê”, độc giả Lam Pham chia sẻ câu chuyện của mình: “Mình thấy ai cũng quá coi trọng chữ ‘hiếu’. Về Tết thì nhớ, Tết là với chồng.” Cùng nhau, hiếu thảo với con dâu thì không cần sao? “Tết là để giải trí, vui vẻ” là đúng, nhưng không về không có nghĩa là cha mẹ không muốn gần gũi. Nếu người ta ở miền Tây thì làm sao về quê được. Tiệc tất niên? Có hiếu không? Bây giờ điện thoại thông minh là đủ, 30 Tết chỉ cần gọi điện gặp nhau là vui lắm rồi.

Nhà mình ở nước ngoài, tết ​​nhất tháng ở đây Ở đây ai xin nghỉ cũng bị sếp coi thường, hay mình phải cống hiến sức lực cả năm trời còn muốn, sang năm con mình ốm thì bỏ mất cơ hội làm việc chứ đừng nói. Nghe nói giá vé máy bay dịp Tết cũng tăng mạnh, cả nhà 4 người giục về hết 100 triệu, mọi người trong gia đình đều cho rằng Tết là giá bình thường, con cái cũng không quá nặng nề, ông bà nội ngoại cũng không quá buồn phiền. Bù lại, mùa hè rảnh rỗi, thời tiết ấm áp, cả nhà mình được về quê, đưa ông bà đi chơi có vui hơn không? Thời gian dài và giá rẻ, nói thật là so với Việt Nam thì ở đây khá giả nhưng Miền Tây có mấy gia đình sống được?

Thực ra Tết về thì năm nay phải chuẩn bị kỹ lưỡng hơn, về bàn là đã nhậu nhẹt, lo toan rồi. Thời của ông bà gần như bằng 0. Không phải tốn nhiều tiền để chọn thời điểm thích hợp để về, tiền dùng vào việc quan trọng, sau này nếu bố mẹ ốm đau cũng không đủ tiền, đâu chỉ là ba ngày gặp mặt ngày Tết. Lễ hội mùa xuân, ngày một ngày hai đâu dễ như cả năm mới gặp “. >> >> ‘Vì quà cáp tốn kém nên không dám về Việt Nam xem hội xuân’ ‘nhất quyết không biến Tết thành gánh nặng, độc giả Long Trần chia sẻ suy nghĩ Quan điểm: “Dạo này thấy chủ đề ‘Về quê’ rất phổ biến nên cũng muốn góp ý:

1. Tết Về quê không phải là thước đo chữ hiếu mà là về quê. Về thăm bố mẹ, nghĩa là bạn có thể về mọi lúc mọi nơi mà không cần phải cận Tết, tất nhiên những dịp quan trọng của gia đình là tuyệt vời -2. Về ăn Tết tốn kém nhưng tiền không phải là lý do chính. Về vấn đề này thì có rất nhiều Tình huống:

– Những người giàu có như hào nhoáng nên coi trọng tiền bạc, coi nó như một gánh nặng, đối với nhiều người thu nhập hàng chục triệu một tháng nhưng luôn kêu ca mỗi khi gần Tết, điều này Đúng là như vậy .—— Người thu nhập thấp phải quan tâm đến từng bữa ăn, tiền bạc là vấn đề đối với họ, không thể trách họ được .—— Nhiều người rất giàu và không còn quan tâm đến tiền bạc nữa. Nhưng vẫn không muốn về quê vì có thể không cảm thấy vui hoặc sợ người thân của mình hám lợi .—— Tóm lại, đừng quá đề cao nơi đón Tết. Tết là sum họp, là hạnh phúc, không tìm được điều gì to tát. Nhân dịp gia đình, và sau đó tìm thấy gia đình nhỏ của chúng tôi. Đừng biến nó thành căng thẳng hay buồn phiền “.

Lê Phạm tóm tắt

>> Năm nay bạn có về quê ăn Tết không? Những chia sẻ ở đây chưa hẳn đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net.


điểm số trực tiếp bet365_bet365 chau a_cách vào bet365