Nông nghiệp “cực hình” khi bỏ phố về quê

Gần đây, người ta bàn tán xôn xao chuyện ra đường, về nhà, vào rừng, lên núi. Phong trào này đang tạo ra một xu hướng mới, nơi những người sắp tham gia sẽ rời đường để vào rừng mà không cần cân nhắc kỹ càng phải làm gì.

Cuoi gap go tren san khau Covid-19 nam 2020, toi “chet” tai Di Linh, Lam Dong, cach Da Lat 60 km. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về công việc làm nông nghiệp mà tôi cùng nhau tham gia để bà con tưởng tượng ra để có thêm cơ sở cho quyết định bỏ phố về quê:

Tôi đang trong giai đoạn đầu, dưới 9 tuổi. cũ. Từ nhỏ đến lớn, cuộc sống ở thành phố Pingding đã gắn liền với nông nghiệp chứ không phải kiểu “công nghiệp gà mái” như những người bạn của thành phố. Thuở nhỏ, tôi sợ ma khi đi lấy nước vào ban đêm. Vào thời điểm đó, những chiếc thùng bằng nhôm rất có giá trị. Vỗ bốn người gọi là màng bám kép, kiến ​​lửa cắn vào chân phải hết đau, hết đau mới bắt đầu hoạt động.

Ở Pingding, người ta trồng hai vụ: lúa, gạo, ngô, ngô, khoai lang, tất cả đậu phộng khoai lang, tất cả đậu và đậu phộng rau. Sau khi làm người giúp việc gia đình, tôi phải đáp ứng nhu cầu của gia đình bố và mẹ. Nó không phù hợp với một công việc cụ thể.

>> Trang trại 2000m2 vừa bắt đầu rộn ràng tiếng cười – cái cảm giác ngụp lặn trong dòng nước lạnh giá, bão lũ, thò tay xuống nước cắt lúa, một cơn gió cũng đủ làm môi tôi tím tái, răng nghiến chặt vào nhau, người run lên từng đợt. Ngày nay không còn cực đoan nữa, một số máy có thể thay đổi một số bước.

Quay trở lại câu chuyện của tôi ở Dilin và công việc nông nghiệp hiện tại của tôi như sau: Trong nhiều thập kỷ, dì tôi phải thức dậy lúc 5 giờ sáng, nấu bữa sáng cho cả gia đình và lũ trẻ đi học. Lúc này khoảng 15-16 độ, nước lạnh như đá, sờ vào có cảm giác tê buốt. Nấu cơm xong, chị ra vườn tưới rau.

Nhà trên quốc lộ 20 xa nhà, để tưới nước, cô ấy phải dậy từ bốn giờ sáng. buổi sáng. Khi bạn đi sâu hơn vào khu rừng mù sương, cái lạnh càng gia tăng. Ống tưới to bằng bắp chân, có thể đi từ con suối này sang ngọn đồi khác. Nếu núi gần suối có 4 con lăn, nếu ở xa có 10 con lăn.

Đồi có độ dốc 30-45 độ là chuyện hết sức bình thường, còn đường ống kéo nước từ suối lên đồi cũng phải “lè lưỡi” mấy lần cà phê. Lúc này, năng lượng đã tiêu hao một nửa bát ăn sáng. Người lại bắt đầu đói, thở không đều vì đói. Với động cơ diesel bơm nước, mọi người đi đường biết nổ máy là chuyện bình thường, chưa nói đến việc bị thương do quán tính. Đất ruộng

Ở Tây Nguyên, gia đình nào cũng trồng cà phê, tiêu và bơ. Chăm sóc cà phê bao gồm tưới nước, bón phân và tỉa cành. Làm điều này vài lần trong năm dưới ánh nắng lạnh. Rồi phải khiêng, khiêng, vác những bao cà phê nặng 30-40kg, trên vai, đi trên địa hình dốc, suối, băng qua rẫy sau khi thu hoạch.

Ở nhà, chúng ta không cần phải đến quán cà phê hoặc sử dụng máy tính vào cuối tuần. Mỗi ngày là đầu tuần. Không có chuyến đi chơi hoặc chuyến đi nào. Mặt đất đầy rẫy cà phê, phân gà, chuồng lợn, cây bách quanh năm. Phía trên anh là một người nắng luôn toát mồ hôi hột vì làm việc quá sức.

Tôi làm việc rất chăm chỉ quanh năm, nhưng tôi không có nhiều tiền vì tôi làm việc để kiếm tiền. -Tôi xuất thân từ nông nghiệp. Từ nhỏ tôi đã “lớn khôn”, chưa kể nhiều người sống lâu năm ở thành phố tranh nhau lên rừng, về núi. Nếu bạn định về quê thì phải đợi đến khi trả đủ tiền (nếu chưa có con, nếu không họ tự lo). Thời gian này rảnh rỗi tôi lại đào ao nuôi cá, nuôi gà và trồng thêm rau.

Anh Minh

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress. mạng lưới. Xuất bản tại đây.


Đừng ép mình “tham gia một cuộc vui” trong vòng ba ngày Tết

Albert Einstein đã từng nói: “Tất cả những câu nói chung chung đều sai, kể cả điều này.” Vì vậy, khi tôi đọc rất nhiều về niềm hạnh phúc của phụ nữ trong mùa Tết, tôi tự hỏi liệu phụ nữ có thực sự vui khi làm bạn với bếp trong ngày Tết không?

Giải thích về “hạnh phúc” như sau: “hạnh phúc” là thành quả của “hạnh phúc”, một hành động mang lại niềm vui và giá trị tích cực đích thực. Nếu cách bài trí bếp chỉ để người khác xem, thì khi họ thực sự không muốn ăn vì ăn no trong ngày Tết, sẽ dẫn đến hậu quả là nhậu nhẹt, tán gẫu, mất đoàn kết. “Hạnh phúc” ở đâu với “hạnh phúc” trong tương lai? Dân làng là tình làng nghĩa xóm sống với nhau hàng tháng, suốt năm, anh em ruột thịt gắn bó suốt đời Người xa lạ hay bạn thân vì miếng ăn ngày Tết?

Nếu một người phụ nữ thực sự cảm thấy niềm vui khi nấu ăn thì tốt, nhưng hạnh phúc của một người không thể được trao cho những người phụ nữ khác theo mặc định. Là một người phụ nữ, tôi nghĩ “đối với nhiều phụ nữ, hạnh phúc là được ở bên gia đình của họ 365 ngày trong năm, và cả gia đình đều khỏe mạnh và hạnh phúc trong ngày Tết.”

Tất nhiên, một số phụ nữ không cần phải như thế tôi. Tuy nhiên, xin nhắc lại rằng, hạnh phúc là kết quả của sự tích lũy lâu dài, không phải 360 ngày trong năm, bạn ném hạnh phúc của phụ nữ vào một góc đến ba ngày Tết thì bạn rút lui và cầu hôn, đây là định nghĩa chủ quan, hãy nói “Don “Không ép họ nấu ăn.” Nếu cuộc sống của người phụ nữ trong năm không hạnh phúc, thì Tết “nấu ăn” trong ba ngày sẽ không giải quyết được vấn đề. Nếu một gia đình có cả năm lục đục thì mâm cơm ba ngày đầy đủ ba bốn ngày Tết cũng không mấy vui vẻ. Như đêm giao thừa, hay Tết có nên về quê, hỏi han chuyện cưới xin, sinh con cái … Tất cả đều có nghĩa là mặc chiếc áo vừa vặn là “sướng”. Những người khác, không quan trọng bạn có mặc chúng hay không, được rồi, chúng có đẹp không, bạn có thở được trong chiếc áo này không?

>> Mẹ tôi đã nấu ăn cho Tết trong nhiều thập kỷ

Ba ngày Tết giống như ngày của mọi người trong năm, chỉ có nhiều hoạt động hơn, ít công việc hơn, nhưng mọi người tôi đang cố gắng tạo cho nó những ý nghĩa khác nhau, và sau đó làm khó người khác mà quên mất trung tâm của hạnh phúc là con người. Nếu người đó không vui, tất cả các nghi lễ và ngày tháng đều chết. Vậy đàn ông có chăm chỉ xây dựng hạnh phúc gia đình và khiến vợ hài lòng trước mặt mẹ chồng trong đám cưới không?

Tất nhiên, ở nhiều nơi, phụ nữ hàng quán còn lo mâm cỗ cúng gia tiên, thắp hương nên người chồng lặng lẽ chuyển từ bàn thờ sang quán nhậu. Ông cha ta ngày xưa quan niệm rằng việc có phụ nữ bên bàn thờ ngày Tết là dấu hiệu của một gia đình hoàn toàn “trụ cột”, điều này làm đảo lộn thứ tự Âm – Dương.

Vì vậy, hãy nhớ đến bạn, truyền thống dân tộc tốt đẹp ghi nhận công lao của cả nam và nữ trong quá trình xây dựng nền tảng gia đình và xã hội. Truyền thống dân tộc này cũng giống như việc người chồng ích kỷ, đặt “hạnh phúc” lên vai người phụ nữ như một nhiệm vụ, đồng thời giang tay ra coi như không có việc gì. -Trong quá trình chuyển từ xã hội nông nghiệp sang công nghiệp, chúng ta đã để lại rất nhiều thứ. Có lẽ điều quan trọng nhất phải từ bỏ là thôi lao vào “tham gia diễn hài” trong vòng ba ngày Tết, và ngừng hỏi mọi người phải trả bao nhiêu tiền, bao giờ cưới?

Đã đến lúc ngừng áp đặt những khái niệm về hạnh phúc, như “Tại sao gia đình bạn hạnh phúc?” Mà hãy tự hỏi bản thân và những người thân yêu của bạn xem họ có hạnh phúc không, họ không hạnh phúc ở đâu và làm thế nào để trở nên hạnh phúc hơn?

DK

>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Mẹ bỏ lỡ ba mùa giải vì bệnh ung thư

Mẹ tôi mất đã ba năm rồi. Bà là một phụ nữ nông thôn, chưa bao giờ đi máy bay, bà vào Sài Gòn (Sài Gòn) khám sức khỏe lần đầu thì phát hiện có khối u ác tính.

Trước đây, tôi đã 60 tuổi, nhưng mẹ tôi vẫn còn khỏe và bà vẫn đang làm ruộng. Tôi có gia đình và một em gái mới ra trường, đi làm mấy năm nay không có nhiều tiền, chưa kịp báo hiếu thì mẹ tôi đã bỏ đi. Gia đình tôi không có ai bị ung thư nên tôi chưa bao giờ nghĩ rằng người thân của mình sẽ bị ung thư. Vài tháng trước khi bà lâm bệnh, mẹ tôi mất trí nhớ đột ngột, có lúc quên, có khi không nhớ đường về nhà, dù chỉ chưa đầy nửa dặm đường. Mẹ đặc biệt ngủ nhiều. Cha tôi cho rằng đó là bệnh của người già.

Khi tình trạng của cháu trở nên tồi tệ, tôi và chị gái lập tức đưa cháu lên Sài Gòn khám thì bác sĩ bảo cháu bị ung thư não, bệnh tình rất nặng, rất xấu. Sau ba tháng nằm viện, chúng tôi chọn được phòng tốt để cho bà uống thuốc, tốn hơn một tỷ mà bà vẫn chết .—— >> Mẹ tôi bị nhốt trong bếp “Chết” 30 Tết– -Con gái chưa chồng sẽ mất mẹ. Ngày trở về dương gian, cô không khóc, sâu thẳm và đôi mắt cô có thể sẽ không bao giờ rơi lệ nữa. Đời con chưa đầy 30 mà mẹ không còn, không còn khổ nữa?

Mùa xuân đến rồi, còn đâu bóng mẹ đây? Tôi tiếc quãng thời gian ở Sài Gòn, nhưng bù lại tôi chẳng làm được gì. Nếu phải đưa cô ấy đi khám hoặc tầm soát ung thư sớm, có lẽ chúng ta có thể cùng cô ấy thanh xuân. Các bạn ạ, đời người là vô thường. Không ai nghĩ rằng anh ấy sẽ ốm nặng, và cũng không ai nghĩ rằng những người thân của anh ấy sẽ rời bỏ em.

Vì vậy, hãy chăm sóc cha mẹ của bạn. Nếu bạn muốn mặc cho bố mẹ một chiếc áo đẹp, một vài món ăn ngon hay đưa ông bà đi chơi thì hãy thực hiện ngay trước khi quá muộn. Hãy quan tâm đến sức khỏe của người già và dặn dò họ không được bỏ qua những triệu chứng bệnh của mình. Người dân vùng nông thôn thường nghĩ cơn đau là bình thường và sẽ thuyên giảm nếu mua thuốc uống trong vài ngày, nhưng thực tế đây có thể là dấu hiệu của bệnh.

Tết đừng sợ về quê không có tiền hay mua quà gì đó mà lo không thấy bóng khi về.

Anh Hào

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


“ Người nhà buồn vì Tết ”

Câu hỏi Tết, về quê một tuần có được 45 triệu không? Được nhiều bạn đọc quan tâm. Bạn đọc Trần Phương chia sẻ trường hợp không đủ tiền trong dịp Tết nhưng vẫn cố về quê:

Anh chị em tôi đều là công nhân, còn con cái ăn học. Hội xuân này, tôi phải gửi 10 triệu đồng mới được bồi hoàn. Mua vé thì tốn tiền mà phải nhét vào ghế cuối như xác chết.

Do đặt muộn nên vé tàu chỉ còn ghế phụ (ghế nhựa). Hành lý của ba người chắc chắn phải đi taxi. Sau đó dùng tiền để mua quà, áo ấm, quần áo Tết. Sau vài ngày, hãy ra khỏi xe. Ông bà nội ngoại hai bên vui vẻ. Cháu trai, mua hàng Tết và bánh trái hương vị. Nó có giá hơn 20 triệu? Người độc thân thì dễ, cả nhà tốn nhiều tiền. Chưa kể, đây là quà cho các cô chú. Vậy, kỳ nghỉ lễ hội mùa xuân có thú vị không?

Độc giả Cát Bụi chỉ ra: Tôi đã nhiều năm đón Tết một mình nơi đất khách quê người nên nếu không vì một số hoàn cảnh nào đó thì Tết của tôi cũng vui rồi. .

Nếu các em đang gặp khó khăn trong việc quay trở lại đoàn do khó khăn về tài chính, tôi thậm chí còn đề nghị các em nên ở lại thay vì về với kinh tế khá giả thì nên về quê. Thương con thì phải thực tế, đừng ép con làm thế, hàng xóm đẹp quá. Không ai có thể thay thế con tôi.

Sau kỳ nghỉ Tết dài ngày, tôi chỉ biết đau ở đâu. Nếu bạn chỉ có thể về một lần trong năm, bạn nên về vào những dịp khác thay vì Tết. Tôi sẽ không đánh giá một người bất hiếu qua câu hỏi ngày Tết Một người hiếu thảo không để cha mẹ phải chăm sóc, một người không phá phách gia đình là người có đạo đức. Nghiện rượu, ma tuý, trộm cắp, bạo hành… Tết nào cũng về thăm cha mẹ, nhân tiện cũng tốn một khoản, thử hỏi người này có hiếu không? ). Tôi không dám nói rằng nếu bọn trẻ có điều kiện tài chính, chúng không có ngày nghỉ ở Tate, và việc về vài lần trong năm là chuyện bình thường. Độc giả của -Tamduk có cùng quan điểm: phải về nhà ăn tết mới là người hiếu hay sao? Vì vậy, nhiều người không kiếm đủ ăn phải vay tiền về vì cha mẹ đã lớn tuổi?

Tôi thường hiểu các tình huống khác nhau. Trong thâm tâm, Hiếu không phải là bất hiếu như bao cha mẹ giả dối, cha mẹ bệnh tật bắt cô không quan tâm nhưng nhà nào cũng có khách quan tâm như tôi. – Tình bạn

>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Sở hữu sớm dẫn đến 12 năm bất ổn

Nhắc đến chuyện “Nên tự làm hay một mình?”, Tôi muốn kể câu chuyện của chính mình để mọi người cùng tham khảo:

Tôi sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn. Năm 24 tuổi, tôi chính thức thành lập công ty, lúc đó “một người” không có vốn liếng, kinh nghiệm “đỡ đầu” hay hỗ trợ, hoàn toàn đánh gục chính mình. Vào thời điểm đó, tôi là người đầu tiên trong số những người bạn thời đại học của tôi khởi nghiệp. Bạn bè tôi khi học xong, lương tháng chỉ 3 đến 5 triệu đồng, tháng tôi chỉ có trong tay hàng chục đến hàng trăm triệu. Sau một năm thành lập, tôi tích lũy được khoảng 15 triệu đồng, vào thời điểm cực đoan này (kinh tế thế giới rơi vào khủng hoảng năm 2008), tôi được nhận một hợp đồng trị giá 1 tỷ đồng. Nhưng sau này, do chưa có nhiều kinh nghiệm nên khi bị người ta lấy hết tiền, thậm chí nợ cả nhà cung cấp thì tôi “ngã ngựa”. – Đã 12 năm kể từ vụ tai nạn đầu tiên. Ngày hôm đó. Ngày nay, hầu hết bạn bè của tôi vẫn là người làm công ăn lương, nhưng họ đã có nhà và xe hơi nguyên chiếc. Và tôi vẫn sống cả ngày. Trong 12 năm đó, tôi đã mất một hoặc hai năm để trở lại công việc của mình. Nhưng tâm lý của tôi lúc đó rất khác, dù vẫn hoàn thành tốt mọi công việc được giao nhưng điều đó khiến tôi không còn muốn ở lại làm việc quá lâu. Theo tôi, việc tìm lại con đường của chính mình luôn là điều đau khổ.

Có như vậy bạn mới hiểu được những khó khăn, thử thách và cái giá phải trả khi quyết định lập nghiệp và trở thành chủ. Tóm lại, đây là một số điểm về kinh nghiệm đầu tiên của tôi với tư cách là một nhà tuyển dụng:

Khó khăn:

1. Nếu bạn về sớm, mối quan hệ làm việc của bạn sẽ giảm.

2. 2. Sử dụng Với ít hơn quỹ, bạn sẽ dễ bị ngộp thở.

3. Những chiến binh trẻ tuổi, bạn vẫn nghĩ rằng mình có thể điều khiển trận đấu, nhưng cuối cùng, bạn sẽ bị áp đảo và bị “xỏ mũi”.

4. Bạn sẽ gặp khó khăn nếu công việc kinh doanh thất bại, To trở lại làm việc như mọi người.

5. Bạn sẽ phải trả học phí cho bạn bè của mình. Họ sẽ học hỏi những thành công và thất bại trước đây của bạn miễn phí.

Lợi ích:

1. Bạn sẽ học được rất nhiều điều bởi vì tâm lý “một con ngựa” sẽ truyền cảm hứng cho bạn để tìm kiếm sự sống còn. – 2. Về thời gian, bạn có thể hoàn toàn tự chủ.

Trên đây là một số kinh nghiệm của tôi khi còn trẻ. Hy vọng nó sẽ hữu ích với các bạn trẻ, những người cũng sẽ làm chủ ngay tấm bằng thạc sĩ sau khi ra trường.

Trước

>> Bài viết này không nhất thiết phải tương ứng với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Tết về quê mỗi tuần 45 triệu có đáng không?

Đồng quan điểm trong bài “Không về quê ăn Tết thành phố làm chủ”, sau khi không về quê để dành dụm số tiền tích cóp cả năm, một độc giả Vinh trung ca phân tích: -18 tuổi lên sinh sống và học tập tại Sài Gòn. Cha mẹ bạn chỉ khoảng 40 tuổi. Khi bố mẹ bạn đều đã trưởng thành và tuổi thọ trung bình là 70, bạn sẽ phải về quê ăn Tết 30 năm, tưởng chừng ông bà sẽ còn sống một ngày nào đó. Điều này có nghĩa là bạn đã dành gần một nửa thời gian để thực hành ý tưởng này.

Tại sao bố mẹ cần phải gặp nhau vào ngày Tết, ngày đầu năm mới? tuần? Riêng chi phí cho chuyến đi này đã tiêu hết 200 đến 25 triệu. Tổng số tiền mua sắm Tết bố mẹ hai bên là 10 triệu đồng. Mừng thọ ông bà nội, ngoại và bạn bè 3 triệu đồng. Mua quà tổng trị giá 3 triệu đồng cho cả bố và mẹ. Do ở quê thời tiết lạnh nên có tiền mua đồ mới cho gia đình cũng được 2-3 triệu đồng. Cơ bản mới thanh toán một tuần đã đóng băng Tết 45 triệu đồng. Ngoài gia đình phân biệt, .—— Tiền này chưa kể tiền ăn trong ba tuần còn lại, tiền thuê nhà ở Sài Gòn cho con ăn học, cũng tốn khoảng 20 triệu đồng. Cố gắng yêu cầu người lao động được 15-20 triệu giờ làm thêm. Tiền thưởng Tết tăng thêm 15 triệu đồng, nay chỉ còn 30 – 35 triệu đồng. Vì vậy, số tiền dành dụm cả năm sẽ về nước, về quê ăn Tết. Đi làm cả năm mới dành dụm được ít tiền, rồi về quê thực hiện nguyện vọng của ông bà, nên việc vợ con chạy vạy từng bữa là điều đáng quý. Covid-19 đến và nói rằng anh ta không có tiền để tiếp tục sống. Rồi tay trắng ra về, trông chờ vào từng đồng tiền con cái gửi về. Cách quê mấy trăm cây số thì không phải nói, nhưng mỗi lần về miền trung tây bắc Sài Gòn dịp Tết người ta buôn bán nhiều quá. Độc giả -THI HANG NGUYEN cho biết: Tôi có cùng quan điểm với tác giả bài viết này. Với sự phát triển của khoa học công nghệ hiện đại, việc nói chuyện với nhau đã trở nên quá đơn giản và tiện lợi, vì vậy, theo lẽ thường, mọi người hãy tính toán chi tiêu hợp lý. Một khi bạn sống lưu vong, việc thành lập doanh nghiệp ở quốc gia đó nên ưu tiên các mục tiêu của bạn. Cũng như quanh năm làm ruộng chẳng tích cóp được gì sau Tết dọn dẹp, thuê nhà thì nên dọn về quê, có thể ở riêng hơn, nhưng số phận cũng vậy. Ngọc Anh Hoàng thành viên công chúng: Người giàu thì về quê ngoại trừ lý do khách quan, người lao động thu nhập thấp thì ăn mắm. Thay vì từ bỏ công việc, bỏ quê đi làm ăn, cuối năm không về chỉ để tiết kiệm tiền thì thà ở lại quê còn hơn. Đã làm lâu thì phải có mục tiêu dù phải hy sinh Tết. Ông bà ta đã từng nói: “Kiến tụ thành tổ” hay “Gió nghịch mùa”. Điều này có nghĩa là chúng ta phải tiết kiệm tiền để mua đất hoặc nhà. Vì mọi năm không về nên tôi thường về hoặc mua vé để ông bà đưa hai cháu đi chơi, quấy rầy tôi để ông bà đưa về nên tôi góp một ít tiền và Tôi vay thêm để mua nhà. Khi chúng tôi có một ngôi nhà và tiết kiệm được 50 triệu đô la mỗi năm từ ngôi nhà này, số tiền này sẽ để dành cho Tết. Tóm lại, bạn phải biết tiết kiệm, nhưng đừng làm khổ.

Hữu Nghị tổng hợp

>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Nông nghiệp “cực hình” khi bỏ phố về quê

Gần đây, người ta bàn tán xôn xao chuyện ra đường, về nhà, vào rừng, lên núi. Phong trào này đang tạo ra một xu hướng mới, nơi những người sắp tham gia sẽ rời đường để vào rừng mà không cần cân nhắc kỹ càng phải làm gì.

Cuoi gap go tren san khau Covid-19 nam 2020, toi “chet” tai Di Linh, Lam Dong, cach Da Lat 60 km. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về công việc làm nông nghiệp mà tôi cùng nhau tham gia để bà con tưởng tượng ra để có thêm cơ sở cho quyết định bỏ phố về quê:

Tôi đang trong giai đoạn đầu, dưới 9 tuổi. cũ. Từ nhỏ đến lớn, cuộc sống ở thành phố Pingding đã gắn liền với nông nghiệp chứ không phải kiểu “công nghiệp gà mái” như những người bạn của thành phố. Thuở nhỏ, tôi sợ ma khi đi lấy nước vào ban đêm. Vào thời điểm đó, những chiếc thùng bằng nhôm rất có giá trị. Vỗ bốn người gọi là màng bám kép, kiến ​​lửa cắn vào chân phải hết đau, hết đau mới bắt đầu hoạt động.

Ở Pingding, người ta trồng hai vụ: lúa, gạo, ngô, ngô, khoai lang, tất cả đậu phộng khoai lang, tất cả đậu và đậu phộng rau. Sau khi làm người giúp việc gia đình, tôi phải đáp ứng nhu cầu của gia đình bố và mẹ. Nó không phù hợp với một công việc cụ thể.

>> Trang trại 2000m2 vừa bắt đầu rộn ràng tiếng cười – cái cảm giác ngụp lặn trong dòng nước lạnh giá, bão lũ, thò tay xuống nước cắt lúa, một cơn gió cũng đủ làm môi tôi tím tái, răng nghiến chặt vào nhau, người run lên từng đợt. Ngày nay không còn cực đoan nữa, một số máy có thể thay đổi một số bước.

Quay trở lại câu chuyện của tôi ở Dilin và công việc nông nghiệp hiện tại của tôi như sau: Trong nhiều thập kỷ, dì tôi phải thức dậy lúc 5 giờ sáng, nấu bữa sáng cho cả gia đình và lũ trẻ đi học. Lúc này khoảng 15-16 độ, nước lạnh như đá, sờ vào có cảm giác tê buốt. Nấu cơm xong, chị ra vườn tưới rau.

Nhà trên quốc lộ 20 xa nhà, để tưới nước, cô ấy phải dậy từ bốn giờ sáng. buổi sáng. Khi bạn đi sâu hơn vào khu rừng mù sương, cái lạnh càng gia tăng. Ống tưới to bằng bắp chân, có thể đi từ con suối này sang ngọn đồi khác. Nếu núi gần suối có 4 con lăn, nếu ở xa có 10 con lăn.

Đồi có độ dốc 30-45 độ là chuyện hết sức bình thường, còn đường ống kéo nước từ suối lên đồi cũng phải “lè lưỡi” mấy lần cà phê. Lúc này, năng lượng đã tiêu hao một nửa bát ăn sáng. Người lại bắt đầu đói, thở không đều vì đói. Với động cơ diesel bơm nước, mọi người đi đường biết nổ máy là chuyện bình thường, chưa nói đến việc bị thương do quán tính. Đất ruộng

Ở Tây Nguyên, gia đình nào cũng trồng cà phê, tiêu và bơ. Chăm sóc cà phê bao gồm tưới nước, bón phân và tỉa cành. Làm điều này vài lần trong năm dưới ánh nắng lạnh. Rồi phải khiêng, khiêng, vác những bao cà phê nặng 30-40kg, trên vai, đi trên địa hình dốc, suối, băng qua rẫy sau khi thu hoạch.

Ở nhà, chúng ta không cần phải đến quán cà phê hoặc sử dụng máy tính vào cuối tuần. Mỗi ngày là đầu tuần. Không có chuyến đi chơi hoặc chuyến đi nào. Mặt đất đầy rẫy cà phê, phân gà, chuồng lợn, cây bách quanh năm. Phía trên anh là một người nắng luôn toát mồ hôi hột vì làm việc quá sức.

Tôi làm việc rất chăm chỉ quanh năm, nhưng tôi không có nhiều tiền vì tôi làm việc để kiếm tiền. -Tôi xuất thân từ nông nghiệp. Từ nhỏ tôi đã “lớn khôn”, chưa kể nhiều người sống lâu năm ở thành phố tranh nhau lên rừng, về núi. Nếu bạn định về quê thì phải đợi đến khi trả đủ tiền (nếu chưa có con, nếu không họ tự lo). Thời gian này rảnh rỗi tôi lại đào ao nuôi cá, nuôi gà và trồng thêm rau.

Anh Minh

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress. mạng lưới. Xuất bản tại đây.


Bạn sẽ mua nhà vào cuối tháng khi nào?

Khi mua một căn nhà, tôi nghĩ rất đơn giản: tại sao giá một căn nhà cao như vậy mà dù có hai, ba căn thì nhiều người vẫn mua được một căn? Họ đã làm điều đó như thế nào?

Theo kinh nghiệm của tôi, là một nhân viên, điều cốt yếu là tăng thu nhập trong khi tiết kiệm tiền.

Người ta nói nhà nào tăng thì giá nhà cũng tăng, ở nơi đắt đỏ thế này sẽ có nhiều nguồn lực giúp tôi mua được nhà. Ví dụ, ở Sài Gòn, Hà Nội sẽ luôn có cơ hội có được những vị trí lương cao (so với tỉnh lẻ). Làm thế nào để tôi vào vị trí này? Nếu khả năng của bạn chưa mạnh thì bạn cần học thêm (bằng cách tự học hoặc đi học nâng cao buổi tối để tự học).

Ngoài công việc hiện tại, bạn cũng có thể làm các dự án khác. Sắp phải làm thêm giờ “chân trong, chân ngoài”. Nhiều người có hai hoặc ba công việc tạo thu nhập khác (tuy có thể nhiều hoặc không nhiều nhưng tổng nguồn lực sẽ rất nhiều).

Vì ưu tiên nên ở tuổi này đầu tư mua nhà riêng thì ưu tiên giảm trừ thu nhập hàng tháng để tiết kiệm (hoặc trả nợ ngân hàng). Khi bạn đã có nhà (trả hết nợ trong vòng 3-5 năm), bạn có thể tăng sớm các chi phí cá nhân khác.

Nhiều người kiếm tiền thích kiếm tiền, cuối tháng về nhà rồi hỏi nguồn đâu mà lo việc khác?

Và lãi suất ngân hàng hiện nay rất thấp, vay mua nhà rất tiện lợi (chỉ cần tích góp và vay là được 30% giá trị căn nhà. Nhà ở là đáp ứng được khả năng vay của ngân hàng ). Nguyễn Thành Phát

>> Bài viết này không nhất thiết phải phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


“Phụ nữ sợ có con vì đàn ông không hy sinh được mình”

Phụ nữ thường mơ nhiều hơn nam, nhưng thực tế hiện tại không cho phép họ mơ. Điều tra quốc gia về bạo lực đối với phụ nữ ở Việt Nam năm 2019 cho thấy gần 2/3 phụ nữ (gần 63%) đã từng trải qua một hoặc nhiều hình thức bạo lực thể chất hoặc tình dục, bạo lực tình cảm và kinh tế và kiểm soát các hành vi trong cuộc sống của chồng. Trong 12 tháng qua, gần 32% phụ nữ bị bạo lực.

Mặc dù thế giới chỉ là một nửa. Đã phỏng vấn gần 6.000 phụ nữ trong độ tuổi từ 15 đến 64 và kết quả cho thấy ở Việt Nam, hầu hết bạo lực là do chồng của họ. So với thống kê đầu tiên do Tổ chức Y tế Thế giới thực hiện vào năm 2010, con số này đã giảm, do phụ nữ trẻ phải chịu bạo lực ít hơn các bà mẹ và tỷ lệ kết hôn cũng thấp hơn. .

Cuối cùng, công nghệ này có thể mô tả phụ nữ trong đời thực tốt hơn trước đây, do đó làm giảm hứng thú kết hôn. Ngoài những nguyên nhân khách quan liên quan đến nguồn lực hạn chế, mong muốn sinh con của phụ nữ cũng giảm đi và những nguyên nhân chủ quan của phụ nữ khiến họ sợ có con, dẫn đến sợ kết hôn. Quá trình sinh nở của phụ nữ tiêu tốn quá nhiều sức lực, sức lực và thời gian. Mặc dù thực tế có kỳ vọng của người chồng, nhưng cũng khó có thể đối phó với sự mất mát của sản phụ.

Tỷ lệ tử vong mẹ ở nước tôi là khoảng 75-87 phụ nữ mang thai trên 100.000 trẻ đẻ sống, rất cao so với Hoa Kỳ (14 trường hợp). Nhiều phụ nữ bị tổn thương không thể phục hồi trong quá trình mang thai và sinh nở, chẳng hạn như tiểu đường, mất thị lực, nôn mửa, sưng phù, tiền sản giật và các biến chứng khác nhau trong quá trình sinh nở. Đàn ông dường như không thể chịu đựng nổi những nỗi khổ tâm khiến nhiều phụ nữ hiện đại sợ có con.

Giảm tỷ lệ kết hôn và sinh con là kết quả tất yếu của quá trình giải phóng. Phụ nữ và phụ nữ, những người có tiền và địa vị trong chuỗi quyền lực xã hội, có xu hướng bảo vệ tài sản của mình hơn là nhường nhịn chồng con. Chủ nghĩa hiện sinh và lòng tự ái cũng góp phần vào điều này. — Người ta thường hỏi câu này: “Hôn nhân có lợi ích gì? Tại sao tôi thua mà không chết?” Điều này vô tình làm bùng lên những xung đột xã hội. Nam khó chia sẻ quyền lợi riêng, phụ nữ muốn đấu tranh đòi công bằng cho mình, dẫn đến xung đột lợi ích giữa hai nhóm giới và sinh ra thế hệ sau. Điểm yếu vô sinh của họ đã dẫn đến nhu cầu đấu tranh giành quyền “phù hợp” để đáp ứng nhu cầu mở rộng gen của họ. Quá khứ huy hoàng về sự phục tùng của các bà mẹ trẻ em đã ngăn cản họ tham gia vào quá nhiều cuộc cạnh tranh và do đó có thể có những lợi thế này. Nhưng ngày nay, thời cuộc khiến họ không chỉ cạnh tranh với những người cùng giới, mà còn với trò chơi ly khai.

Rốt cuộc, bất kể xu hướng, mục tiêu là như nhau. “Quá khứ” không phát huy tác dụng trong hoàn cảnh này, khi hơn 10 năm, dư thừa 1,6 triệu nhân sự. Việc lựa chọn giới tính khi sinh khiến hầu hết phụ nữ cảm thấy mình không được ưu ái như nam giới, ngay cả khi điều đó nằm ngoài mong muốn của người mẹ. Đàn ông có thể làm việc chăm chỉ hơn để đạt được điều họ muốn. Nói chung, những lời kêu gọi hy sinh cho phụ nữ ngày càng hiếm. Có lẽ một người sẽ học cách “hy sinh” nếu không muốn trở thành “kẻ thừa”.

TuấnHam

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


“Phụ nữ sợ có con vì đàn ông không hy sinh được mình”

Phụ nữ thường mơ nhiều hơn nam, nhưng thực tế hiện tại không cho phép họ mơ. Điều tra quốc gia về bạo lực đối với phụ nữ ở Việt Nam năm 2019 cho thấy gần 2/3 phụ nữ (gần 63%) đã từng trải qua một hoặc nhiều hình thức bạo lực thể chất hoặc tình dục, bạo lực tình cảm và kinh tế và kiểm soát các hành vi trong cuộc sống của chồng. Trong 12 tháng qua, gần 32% phụ nữ bị bạo lực.

Mặc dù thế giới chỉ là một nửa. Đã phỏng vấn gần 6.000 phụ nữ trong độ tuổi từ 15 đến 64 và kết quả cho thấy ở Việt Nam, hầu hết bạo lực là do chồng của họ. So với thống kê đầu tiên do Tổ chức Y tế Thế giới thực hiện vào năm 2010, con số này đã giảm, do phụ nữ trẻ phải chịu bạo lực ít hơn các bà mẹ và tỷ lệ kết hôn cũng thấp hơn. .

Cuối cùng, công nghệ này có thể mô tả phụ nữ trong đời thực tốt hơn trước đây, do đó làm giảm hứng thú kết hôn. Ngoài những nguyên nhân khách quan liên quan đến nguồn lực hạn chế, mong muốn sinh con của phụ nữ cũng giảm đi và những nguyên nhân chủ quan của phụ nữ khiến họ sợ có con, dẫn đến sợ kết hôn. Quá trình sinh nở của phụ nữ tiêu tốn quá nhiều sức lực, sức lực và thời gian. Mặc dù thực tế có kỳ vọng của người chồng, nhưng cũng khó có thể đối phó với sự mất mát của sản phụ.

Tỷ lệ tử vong mẹ ở nước tôi là khoảng 75-87 phụ nữ mang thai trên 100.000 trẻ đẻ sống, rất cao so với Hoa Kỳ (14 trường hợp). Nhiều phụ nữ bị tổn thương không thể phục hồi trong quá trình mang thai và sinh nở, chẳng hạn như tiểu đường, mất thị lực, nôn mửa, sưng phù, tiền sản giật và các biến chứng khác nhau trong quá trình sinh nở. Đàn ông dường như không thể chịu đựng nổi những nỗi khổ tâm khiến nhiều phụ nữ hiện đại sợ có con.

Giảm tỷ lệ kết hôn và sinh con là kết quả tất yếu của quá trình giải phóng. Phụ nữ và phụ nữ, những người có tiền và địa vị trong chuỗi quyền lực xã hội, có xu hướng bảo vệ tài sản của mình hơn là nhường nhịn chồng con. Chủ nghĩa hiện sinh và lòng tự ái cũng góp phần vào điều này. — Người ta thường hỏi câu này: “Hôn nhân có lợi ích gì? Tại sao tôi thua mà không chết?” Điều này vô tình làm bùng lên những xung đột xã hội. Nam khó chia sẻ quyền lợi riêng, phụ nữ muốn đấu tranh đòi công bằng cho mình, dẫn đến xung đột lợi ích giữa hai nhóm giới và sinh ra thế hệ sau. Điểm yếu vô sinh của họ đã dẫn đến nhu cầu đấu tranh giành quyền “phù hợp” để đáp ứng nhu cầu mở rộng gen của họ. Quá khứ huy hoàng về sự phục tùng của các bà mẹ trẻ em đã ngăn cản họ tham gia vào quá nhiều cuộc cạnh tranh và do đó có thể có những lợi thế này. Nhưng ngày nay, thời cuộc khiến họ không chỉ cạnh tranh với những người cùng giới, mà còn với trò chơi ly khai.

Rốt cuộc, bất kể xu hướng, mục tiêu là như nhau. “Quá khứ” không phát huy tác dụng trong hoàn cảnh này, khi hơn 10 năm, dư thừa 1,6 triệu nhân sự. Việc lựa chọn giới tính khi sinh khiến hầu hết phụ nữ cảm thấy mình không được ưu ái như nam giới, ngay cả khi điều đó nằm ngoài mong muốn của người mẹ. Đàn ông có thể làm việc chăm chỉ hơn để đạt được điều họ muốn. Nói chung, những lời kêu gọi hy sinh cho phụ nữ ngày càng hiếm. Có lẽ một người sẽ học cách “hy sinh” nếu không muốn trở thành “kẻ thừa”.

TuấnHam

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


điểm số trực tiếp bet365_bet365 chau a_cách vào bet365