Đốt cháy tuổi trẻ của bạn qua những thủ tục giấy tờ ngu ngốc

Tôi vừa học xong và đi làm văn phòng, và tôi nghĩ kinh nghiệm sau đây của tôi có thể giống với nhiều sinh viên mới tốt nghiệp đại học.

Những sinh viên mới tốt nghiệp như tôi được cấp bằng và đào tạo chuyên sâu, nhưng nhiều người không thể tìm thấy hết tiềm năng của họ. Nhiều người có hai bằng đại học, nhưng chỉ có thể tìm được những công việc mà người học lớp 9 có thể làm được. Các bậc cha mẹ thế hệ chúng tôi cười nói: “Không có việc làm thì kêu oan”. Tuy nhiên, thay mặt cho nhiều người trẻ, tôi muốn nói rằng công việc nhàm chán có thể gây tổn hại đến tâm lý của những người trẻ có kỹ năng cao và lãng phí vốn tiềm năng. Nhà nhân chủng học David Graeber đã viết cuốn sách Bullshit Jobs năm 2018 (tạm dịch là Công việc vớ vẩn) dựa trên một bài báo của cùng tên do anh ấy viết vào năm 2013. Trong bài báo của mình, ông nhận thấy rằng nhiều công việc đã được tạo ra trong thế kỷ 21, được gọi là công việc văn phòng.

>> Tôi không thể tiêu 30 triệu tiền phòng vì tôi thích tiêu tiền

Theo lý thuyết kinh tế, nếu xã hội ngày càng giàu có và năng suất tăng thì giờ làm việc sẽ giảm. Các công ty muốn tạo ra lợi nhuận không nên thuê những nhân viên mà họ không cần. Nhưng tất cả chúng ta đều biết rằng điều đó không đúng. Không ai biết tại sao số lượng nhân viên văn phòng ngày càng tăng, và những người làm việc văn phòng như tôi đều biết rằng công việc của chúng tôi phải mất tới 15 giờ một tuần để làm mọi thứ và chúng tôi phải giả vờ rằng mình có thời gian rảnh: lướt Facebook Đi xem phim và thậm chí làm thơ.

Người già nghĩ rằng có thời gian nhàn rỗi là được, nhưng sự thật là không có người trẻ nào muốn mình vô dụng cả. Sinh viên tốt nghiệp đang tham gia vào những công việc văn phòng không cần thiết này. Tất nhiên, tôi không muốn thuyết phục những người có ý nghĩa rằng công việc của họ bị lãng phí. Nhưng còn những bạn trẻ cảm thấy công việc của mình vô nghĩa, không giúp ích được gì cho ai thì sao?

Tôi là một ngân hàng, nhưng tôi chưa bao giờ gặp bất kỳ nhân viên ngân hàng nào. Họ thực sự nghĩ rằng công việc của họ có ý nghĩa. Một nửa số đồng nghiệp của tôi có thể biến mất vào ngày mai, và xã hội sẽ không thay đổi nhiều. Khi mọi người nghĩ rằng công việc của họ không xứng đáng để tồn tại, làm sao họ có thể tự hào về công việc của mình?

>> Thất nghiệp-cơn ác mộng của phụ nữ trung niên-Tôi thấy rằng xã hội của chúng ta đã tìm ra cách để đe dọa những người mà chúng ta cho là thực sự có lợi. Tôi cho rằng, sự phẫn nộ, phẫn nộ của nhiều người đối với giáo viên, nhân viên y tế hay nhân viên vệ sinh là vì họ ghen tị với những người làm việc nghĩa. Rất ít người phàn nàn rằng lương của những người hữu ích này quá thấp. Tuy nhiên, nếu những người này quyết định ngừng hoạt động, công ty chắc chắn sẽ gặp rắc rối. Những người làm việc vì lợi ích xã hội thì lương thấp và phải chịu thiệt thòi, trong khi những người khác thì vô ích. Tôi không biết làm thế nào để giải quyết vấn đề này.

Nguyen Manh Duc

>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Đừng ép mình “tham gia một cuộc vui” trong vòng ba ngày Tết

Albert Einstein đã từng nói: “Tất cả những câu nói chung chung đều sai, kể cả điều này.” Vì vậy, khi tôi đọc rất nhiều về niềm hạnh phúc của phụ nữ trong mùa Tết, tôi tự hỏi liệu phụ nữ có thực sự vui khi làm bạn với bếp trong ngày Tết không?

Giải thích về “hạnh phúc” như sau: “hạnh phúc” là thành quả của “hạnh phúc”, một hành động mang lại niềm vui và giá trị tích cực đích thực. Nếu cách bài trí bếp chỉ để người khác xem, thì khi họ thực sự không muốn ăn vì ăn no trong ngày Tết, sẽ dẫn đến hậu quả là nhậu nhẹt, tán gẫu, mất đoàn kết. “Hạnh phúc” ở đâu với “hạnh phúc” trong tương lai? Dân làng là tình làng nghĩa xóm sống với nhau hàng tháng, suốt năm, anh em ruột thịt gắn bó suốt đời Người xa lạ hay bạn thân vì miếng ăn ngày Tết?

Nếu một người phụ nữ thực sự cảm thấy niềm vui khi nấu ăn thì tốt, nhưng hạnh phúc của một người không thể được trao cho những người phụ nữ khác theo mặc định. Là một người phụ nữ, tôi nghĩ “đối với nhiều phụ nữ, hạnh phúc là được ở bên gia đình của họ 365 ngày trong năm, và cả gia đình đều khỏe mạnh và hạnh phúc trong ngày Tết.”

Tất nhiên, một số phụ nữ không cần phải như thế tôi. Tuy nhiên, xin nhắc lại rằng, hạnh phúc là kết quả của sự tích lũy lâu dài, không phải 360 ngày trong năm, bạn ném hạnh phúc của phụ nữ vào một góc đến ba ngày Tết thì bạn rút lui và cầu hôn, đây là định nghĩa chủ quan, hãy nói “Don “Không ép họ nấu ăn.” Nếu cuộc sống của người phụ nữ trong năm không hạnh phúc, thì Tết “nấu ăn” trong ba ngày sẽ không giải quyết được vấn đề. Nếu một gia đình có cả năm lục đục thì mâm cơm ba ngày đầy đủ ba bốn ngày Tết cũng không mấy vui vẻ. Như đêm giao thừa, hay Tết có nên về quê, hỏi han chuyện cưới xin, sinh con cái … Tất cả đều có nghĩa là mặc chiếc áo vừa vặn là “sướng”. Những người khác, không quan trọng bạn có mặc chúng hay không, được rồi, chúng có đẹp không, bạn có thở được trong chiếc áo này không?

>> Mẹ tôi đã nấu ăn cho Tết trong nhiều thập kỷ

Ba ngày Tết giống như ngày của mọi người trong năm, chỉ có nhiều hoạt động hơn, ít công việc hơn, nhưng mọi người tôi đang cố gắng tạo cho nó những ý nghĩa khác nhau, và sau đó làm khó người khác mà quên mất trung tâm của hạnh phúc là con người. Nếu người đó không vui, tất cả các nghi lễ và ngày tháng đều chết. Vậy đàn ông có chăm chỉ xây dựng hạnh phúc gia đình và khiến vợ hài lòng trước mặt mẹ chồng trong đám cưới không?

Tất nhiên, ở nhiều nơi, phụ nữ hàng quán còn lo mâm cỗ cúng gia tiên, thắp hương nên người chồng lặng lẽ chuyển từ bàn thờ sang quán nhậu. Ông cha ta ngày xưa quan niệm rằng việc có phụ nữ bên bàn thờ ngày Tết là dấu hiệu của một gia đình hoàn toàn “trụ cột”, điều này làm đảo lộn thứ tự Âm – Dương.

Vì vậy, hãy nhớ đến bạn, truyền thống dân tộc tốt đẹp ghi nhận công lao của cả nam và nữ trong quá trình xây dựng nền tảng gia đình và xã hội. Truyền thống dân tộc này cũng giống như việc người chồng ích kỷ, đặt “hạnh phúc” lên vai người phụ nữ như một nhiệm vụ, đồng thời giang tay ra coi như không có việc gì. -Trong quá trình chuyển từ xã hội nông nghiệp sang công nghiệp, chúng ta đã để lại rất nhiều thứ. Có lẽ điều quan trọng nhất phải từ bỏ là thôi lao vào “tham gia diễn hài” trong vòng ba ngày Tết, và ngừng hỏi mọi người phải trả bao nhiêu tiền, bao giờ cưới?

Đã đến lúc ngừng áp đặt những khái niệm về hạnh phúc, như “Tại sao gia đình bạn hạnh phúc?” Mà hãy tự hỏi bản thân và những người thân yêu của bạn xem họ có hạnh phúc không, họ không hạnh phúc ở đâu và làm thế nào để trở nên hạnh phúc hơn?

DK

>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Treo khẩu hiệu “Tết văn minh đừng hỏi cưới bao giờ?”

Với nhiều người, Tết là niềm vui, niềm vui nhưng với nhiều người, đó là áp lực. Không phải vì kinh tế, dọn dẹp, nấu nướng mà vì ám ảnh cuộc sống cá nhân. Bạn thân nhất của tôi là một trong số họ. Ở tuổi 30, tôi có một công việc lý tưởng ở một công ty nước ngoài với mức lương hàng tháng khoảng 50 triệu. Tuy nhiên, với bạn bè tôi, lễ hội mùa xuân luôn là cơn ác mộng trong nhiều năm.

Là con một trong gia đình nên tất nhiên từ trước đến nay, cô bạn tôi không thể thoát khỏi một giọt tình yêu. Cha mẹ, làng xóm. Nhiều năm rồi, cứ đến Tết là bạn tôi lại trốn sang nhà tôi, chưa kịp ăn, chưa ngủ đã về. Tất cả những điều này đều bắt nguồn từ việc bố mẹ yêu cầu cao trong việc cưới xin, kết hôn, sinh con … Tính cách hướng ngoại, tôi luôn muốn nỗ lực hết mình cho công việc và phát triển sự nghiệp. Tôi không có thời gian để yêu, và bạn bè của tôi tự nhiên cảm thấy mệt mỏi với những vấn đề như vậy năm này qua năm khác. Chính vì vậy, bạn quyết định chuyển về nhà tôi ở và sơ tán ăn Tết ít ngày vì “ăn hỏi còn mệt hơn Búng chung”. Năm nay đã 30 tuổi – nhiều người vẫn cho rằng cái tuổi này là “chênh vênh” và cung cấp cho việc tăng cấp độ Tết. ”“ Nhu cầu ”, bạn tôi quyết định không trốn tránh, mà lần đầu tiên đối mặt với“ An cư, lạc nghiệp ”. Nghĩ thế này, mấy hôm nay cô bạn mình thiết kế ra một câu khẩu hiệu: “Tết văn minh không hỏi cưới bao giờ. Định in khổ lớn treo ngoài nhà dịp Tết”. Mình biết thế này. một chút tôi muốn, nhưng Nếu tôi không sẵn lòng, tôi sẽ mất lễ hội mùa xuân. “Bạn tôi thông báo.

>> Sợ bị” tra tấn “là câu chuyện sinh ra mình?

Tôi được biết câu chuyện này rất phổ biến ở các nước Đông Á trong đó có Việt Nam. Nhiều người không đi theo nghĩa đen , nhưng lại quen đặt những câu hỏi thâm thúy về cuộc sống của người khác, thậm chí đôi khi trở nên thô lỗ. Bạn đã kết hôn chưa? “,” Khi nào sinh con? “,” Sinh con bao nhiêu? “… là rất nhiều vấn đề của mọi người. rơi vào cảnh “khóc dở mếu dở” đã trở thành gánh nặng ngày Tết đến xuân về. Nhiều người trở nên kém hạnh phúc và cảm thấy có ý nghĩa, thậm chí chán ghét Tết.

Gần đây, tôi đọc thấy nhiều bạn trẻ Singapore chọn những mẫu mặt nạ in thông điệp. ike “chưa có bạn trai / bạn gái”, “chưa muốn kết hôn” … tranh thủ đón Tết năm nay. Suy cho cùng, đây cũng chỉ là một hạ sách, bởi ai cũng biết rằng đây là điều không tốt trong ngày Tết. Tuy nhiên, để giữ gìn cái Tết trọn vẹn, người dân không còn cách nào khác là phải tự vệ trước.

Nếu chỉ có một người có thể buông bỏ những suy nghĩ quá quan tâm đến cuộc sống cá nhân, thì tốt rồi. Những người khác xem xét cảm giác của mọi người trước khi đặt câu hỏi, và những điều như vậy có thể không xảy ra. Nhiều người nói rằng “đây là một truyền thống và chúng ta phải tôn trọng” những người này. Tôi không nghĩ rằng bất kỳ chủng tộc nào cho rằng tò mò về quyền riêng tư của người khác là một truyền thống tốt. Ngày nay đất nước phát triển hơn, cuộc sống hiện đại hơn, chúng ta chỉ còn thiếu những tư duy đổi mới để hoàn thành một năm mới văn minh.

Thu Hoai Vo

>> >> Bài viết này không nhất thiết phải liên quan đến VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Phụ nữ không muốn rời khỏi bếp trong lễ hội mùa xuân

Trên thực tế, ý tưởng kéo mẹ cô trong chuyến đi để không bị nhốt trong bếp ngày Tết không phải là mới. Những ai muốn làm cùng cha mẹ trước hết nên hỏi ý kiến ​​của những người lớn tuổi. Vì mẹ không chịu đi du lịch Tết nên tôi phải hủy vé du lịch đã đặt. Tôi muốn đến những nơi không xa trong những ngày đó. Đối với nhiều phụ nữ, đứng vào bếp nấu những món ăn mà gia đình yêu thích là điều khiến họ cảm thấy thoải mái nhất.

Giải thích tại sao nấu ăn là một công việc dễ dàng đối với phụ nữ. Thứ nhất, phụ nữ có xu hướng tỉ mỉ và chú ý đến từng chi tiết. Vì vậy, khi nam giới thường xuyên làm tốt thì món ăn được nếm bằng tay sẽ ngon hơn. Đây là điểm chung của hai người đàn ông và phụ nữ mà tôi đang nói đến. Vì vậy, đừng bao giờ quay lại và nói “những đầu bếp nổi tiếng đều là đàn ông”. -Về văn hóa mà nói, ẩm thực cổ đại do phụ nữ đảm nhiệm. Ba người đàn ông chịu trách nhiệm nấu rau đã chứng minh điều này rõ ràng nhất: hai nam và một nữ. Quả táo của ông có một cái rốn sâu ở giữa, hai người mỗi bên. Khi đời sống nông nghiệp còn thịnh hành, nông nghiệp và nặng nhọc là nghề của con người. Là nhóm bếp, việc bếp núc là việc của phụ nữ nên việc quản lý bếp núc là điều đương nhiên.

Có nhiều cách suy nghĩ khác nhau mỗi lần. Có lẽ kiểu phụ nữ hiện đại cuối cùng này không thường xuyên vào bếp. Nhưng đối với những người phụ nữ truyền thống, họ cho rằng nấu nướng là một trách nhiệm và đôi khi còn là một thú vui. Được nấu ăn cho chồng con trong không khí thánh thiện là một điều may mắn.

Thay vì di tản cả gia đình tắc đường và khói bụi, nhưng trong không khí của bữa tiệc. Đơn giản hóa việc nấu nướng, bạn có thể dễ dàng nấu chín thức ăn, những thực phẩm này có thể dùng được trong nhiều ngày như: thịt kho, thịt đông, dưa leo, đồ chín … vv.

The Trung Bao

>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Tôi không dám đòi khoản nợ 5 triệu đồng.

Gia đình tôi không giàu có nên sau khi tốt nghiệp, tôi đã cố gắng đi xin việc ở nhiều nơi để có thể tìm được việc làm sớm nhất. Tôi làm trong công ty lương 9 triệu. Vì hiểu hoàn cảnh của mình nên tôi đã tiêu rất nhiều tiền, có thể nói là kiếm được từng đồng.

Ngoài công việc chính, tôi còn một số công việc ngoài kiếm tiền. tiền tiêu vặt. Tôi đã tiết kiệm được một số tiền để bảo vệ cá nhân và tôi có thể sử dụng nó khi cần thiết.

Cô ấy kể, cách đây 3 năm, một người bạn thân nhờ tôi vay 5 triệu đồng để chữa bệnh. Tôi rất quý tiền của mình và tiền của người khác nên không bao giờ hỏi vay tiền ai. Bây giờ có người muốn tôi vay tiền để chữa bệnh, tôi thông cảm cho người đồng nghiệp này đã vay tiền ngay. Ý tưởng này sẽ sớm trở lại, nhưng đã mấy năm rồi mà bạn vẫn gửi cho tôi.

>> Tôi mất niềm tin, vì nhiều lần bạn bè không trả

biết bạn, chúng tôi không ốm đau, nhưng ở đâu cũng có bạn bè đồng nghiệp. Tôi đã đề nghị nhiều lần rằng cô ấy nên trả tiền cho tôi, và sau đó cô ấy năn nỉ hết lần này đến lần khác. Số tiền 5 triệu đô la Mỹ có thể không cao đối với nhiều người, nhưng với tôi, đó là cả một quá trình tích góp và không phải từ trên trời rơi xuống. Vì vậy, tôi cảm thấy rất tiếc và buồn. Tôi quyết định yêu cầu hoàn lại số tiền trước kỳ nghỉ Tết Dương lịch năm nay. Xin hãy giúp tôi cách nào để đòi nợ thành công? Tôi muốn tiêu mãi 5 triệu đô, tôi có coi trọng số tiền này không?

>> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang “Bình luận” tại đây.


“Không về quê ăn Tết thì thành”.

Vì vậy, Tết này, có tới 70% công nhân ở TP.HCM không về quê. Do ảnh hưởng nặng nề của đợt dịch Covid-19, bão lụt ở miền Trung năm 2020, hơn 193.000 công nhân từ miền Bắc và miền Trung sẽ ở lại TP.HCM đón Tết, tăng 20%. So với năm trước.

Tất nhiên, năm nay chắc chắn sẽ có nhiều bậc cha mẹ già ở nông thôn sốt ruột chờ con ngoại, bữa cơm sum họp của những gia đình này cũng sẽ giảm đi. Trong năm qua, ảnh hưởng của dịch bệnh khiến kinh tế khó khăn, nhiều người mất việc, phải làm thêm giờ. Nhiều gia đình phải tiết giảm những khoản chi không cần thiết để có đủ tiền xoay xở.

Nhà này gần nhà của mấy dãy công nhân, tôi rất thông cảm cho họ khi phải xa quê. Cha mẹ già. Nhưng cũng không vui vì họ phải chi quá nhiều tiền trong ngày Tết. Có gia đình làm được một năm, buổi sáng vừa nhận tiền thưởng Tết, buổi chiều trả hết nợ, số còn lại ra nhà xe làm nhạc trưởng.

Ai cũng biết cuối năm nay được đoàn tụ với người thân thì thật là buồn. Nhưng nỗi buồn này tạm thời biến mất, vì công nghệ làm mờ khoảng cách địa lý. Nếu như năm trước, nếu có dịp về quê gặp bố mẹ, anh em, thì đêm nay, tôi lại thấy họ trò chuyện vui vẻ qua những cuộc gọi video trên điện thoại. Vì vậy, dù không gặp mặt trực tiếp cũng không khiến mọi người cảm thấy thời gian trò chuyện còn nhiều khó khăn.

Tôi vẫn cho rằng Tết năm nào không cần về Trung Quốc. Nếu tha hương cầu thực, cũng nên mạnh dạn coi nơi mình đang sống và làm việc kiếm tiền là quê hương thứ hai của mình. Bạn không định ở lại lâu sao? Bạn không thể tiết kiệm một số tiền để mua đất, mua nhà ở đây?

Nếu không mua được đất trung tâm thành phố thì hãy bỏ tiền ra mua đất ngoại ô Bình Dương, Đồng Nai để đầu tư lâu dài. Tôi không mua được nhà phố, cũng không mua được căn hộ chung cư. Nếu mỗi mùa Tết hàng năm chúng ta bỏ ra hàng chục triệu USD, liệu chúng ta có sẵn sàng cho thuê? Nó chỉ đan xen trong chu kỳ làm việc-tiết kiệm-tiêu dùng, và sẽ trở về tay không khi trở về nhà.

Baby

>> Bài viết này không nhất thiết trùng với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Cách suy nghĩ “ cơ bản ” và những thứ phức tạp

Trên xe ôm, anh sẽ không đủ thời gian để liên kết tình huống, logic … mà lại bận làm việc khác, chở khách … rồi anh mới thú nhận đây là tin nhắn chính xác. Họ sẽ tin “,” khi lời nói dối được lặp lại đủ nhiều, nó sẽ trở thành hiện thực. “…

Kết luận:

Suy nghĩ như” nó phải là gì? ” “Đây là hệ thống dựa trên sở thích, tình cảm cá nhân với thần tượng, người nổi tiếng,… Những người này tự đánh giá bản thân để bảo vệ lợi ích, cảm xúc nhất thời. Ví dụ: người nghiện ma túy luôn nghĩ rằng họ không nghiện, họ chỉ hút quá nhiều; Những người xấu cố tình nghĩ rằng họ luôn xinh đẹp; những người béo nghĩ rằng họ chỉ hơi thừa cân … Đây là “nó nên thế nào?” Thực hiện cái gọi là “tự vệ”. “Điều này trái ngược hẳn với”. Cái này là cái gì? “Hãy suy nghĩ dựa trên bản chất của vấn đề và logic hiện tại, không vì lợi ích cá nhân. Cảm xúc ngắn hạn hoặc những ám ảnh trong quá khứ khiến vấn đề kết thúc nhanh chóng.-Tôi thường chia sẻ quan điểm của mình dựa trên cách suy nghĩ”. “Đây là gì ? ”. Nhiều bạn tiếp tục chỉ trích quan điểm “nên như thế nào?” Tôi có nhiều ý kiến ​​về việc “làm phức tạp mọi thứ và làm cho vấn đề trở nên vĩ mô.” “Tôi không phủ nhận hoàn toàn” đây là vai trò gì? Hãy suy nghĩ về nó. Bởi vì khi chúng ta dựa trên cơ sở khoa học, chúng ta vẫn cần thực hiện nhiều biện pháp phong tỏa để ngăn chặn những xung đột lợi ích quá mức và để đảm bảo rằng đạo đức tồn tại. Nhưng bạn không nên lạm dụng cách nghĩ này, vì nó áp đặt, bảo vệ lợi ích cá nhân của bạn và ngăn cản sự thật.

Thanh Tuệ

>> Bài viết này không nhất thiết trùng với những điểm chính của VnExpress.net.


Chỉ có “ma men” mới ép người khác uống rượu

Dù là phương Đông hay phương Tây, văn minh hay cổ đại, con người đã làm ra rượu và văn hóa uống từ xa xưa. Quyền của bạn là không uống rượu, không ai ép buộc. Nhìn người này nhậu ghê quá, chạy xe ngoài đường, ngủ trên bờ ngủ gật thì thấm hết cả người nhậu, thế là xong.

Uống rượu là một văn hóa, nhưng bia ép thì không. Một nền văn hóa, xin đừng đánh đồng cả hai.

Phong cách uống rượu vang phương Tây khác với rượu vang của chúng tôi, bởi vì văn hóa uống rượu của phương Tây và Tasmania khác nhau. Rượu phương Tây cũng được chia thành rượu nhẹ để khai vị và rượu mạnh để “uống s”, hoặc cầm ly để bớt trống.

Uống rượu mạnh, người ta chỉ được uống một ly, không ai uống cạn ly. Sau bữa ăn, rượu mạnh thường được sử dụng khi nói trong các tình huống xã hội, vì vậy rượu mạnh thường không bao giờ là “mồi”. Bạn không uống hết ly rượu đó, không ai nói, nhưng nếu bạn rót thêm ly nữa, người ta sẽ nhìn bạn một cách gay gắt.

>> Uống như “bắt tay, bắt tay, phản bác”

và rượu. Để khai vị, vui lòng uống càng nhiều càng tốt, và chỉ uống trong bữa ăn. Tôi khác biệt. Phải uống trong thời gian rảnh. Nhậu thì phải có “mồi”. Đói và uống rất bất lợi cho hệ tiêu hóa. Người ta uống hai chai rượu cả ngày không say, người ấy uống ba chai rượu trong hai giờ, vậy tại sao không uống? Trong thời gian ít ỏi như vậy, ngay cả khi bé có hệ tiêu hóa tốt hơn thì cũng chẳng thể làm được gì. Do đó, câu hỏi duy nhất là uống như thế nào? Bạn sẽ không bao giờ say và sẽ không bao giờ bị ai ép buộc.

>> Nếu người Việt Nam không uống rượu, họ sẽ chơi như thế nào?

Những người chuyên về rượu là những người không thể kiểm soát bản thân hoặc trở thành đàn ông, “Chấp nhận những người này làm điều đó? Những người này, tất cả những người uống cùng họ đều biết, họ liên tục nói một câu, ngại ngùng, Từ chối nghe lời người khác, có chút không đồng ý đánh nhau. “Ai không biết uống rượu thì về quê ta miền tây nam bộ học uống bánh mì dưa hành với người già” mở miệng trầm ngâm nho. và say xỉn Người ta sẽ bị người già lên án là “thô lỗ”, đuổi cổ và không cho uống nữa. Uống rượu tạo không khí sôi nổi và sẽ không say.

Lin

>> tại đây Chia sẻ bài viết của bạn trên trang “Bình luận”.


“Phụ nữ sợ có con vì đàn ông không hy sinh được mình”

Phụ nữ thường mơ nhiều hơn nam, nhưng thực tế hiện tại không cho phép họ mơ. Điều tra quốc gia về bạo lực đối với phụ nữ ở Việt Nam năm 2019 cho thấy gần 2/3 phụ nữ (gần 63%) đã từng trải qua một hoặc nhiều hình thức bạo lực thể chất hoặc tình dục, bạo lực tình cảm và kinh tế và kiểm soát các hành vi trong cuộc sống của chồng. Trong 12 tháng qua, gần 32% phụ nữ bị bạo lực.

Mặc dù thế giới chỉ là một nửa. Đã phỏng vấn gần 6.000 phụ nữ trong độ tuổi từ 15 đến 64 và kết quả cho thấy ở Việt Nam, hầu hết bạo lực là do chồng của họ. So với thống kê đầu tiên do Tổ chức Y tế Thế giới thực hiện vào năm 2010, con số này đã giảm, do phụ nữ trẻ phải chịu bạo lực ít hơn các bà mẹ và tỷ lệ kết hôn cũng thấp hơn. .

Cuối cùng, công nghệ này có thể mô tả phụ nữ trong đời thực tốt hơn trước đây, do đó làm giảm hứng thú kết hôn. Ngoài những nguyên nhân khách quan liên quan đến nguồn lực hạn chế, mong muốn sinh con của phụ nữ cũng giảm đi và những nguyên nhân chủ quan của phụ nữ khiến họ sợ có con, dẫn đến sợ kết hôn. Quá trình sinh nở của phụ nữ tiêu tốn quá nhiều sức lực, sức lực và thời gian. Mặc dù thực tế có kỳ vọng của người chồng, nhưng cũng khó có thể đối phó với sự mất mát của sản phụ.

Tỷ lệ tử vong mẹ ở nước tôi là khoảng 75-87 phụ nữ mang thai trên 100.000 trẻ đẻ sống, rất cao so với Hoa Kỳ (14 trường hợp). Nhiều phụ nữ bị tổn thương không thể phục hồi trong quá trình mang thai và sinh nở, chẳng hạn như tiểu đường, mất thị lực, nôn mửa, sưng phù, tiền sản giật và các biến chứng khác nhau trong quá trình sinh nở. Đàn ông dường như không thể chịu đựng nổi những nỗi khổ tâm khiến nhiều phụ nữ hiện đại sợ có con.

Giảm tỷ lệ kết hôn và sinh con là kết quả tất yếu của quá trình giải phóng. Phụ nữ và phụ nữ, những người có tiền và địa vị trong chuỗi quyền lực xã hội, có xu hướng bảo vệ tài sản của mình hơn là nhường nhịn chồng con. Chủ nghĩa hiện sinh và lòng tự ái cũng góp phần vào điều này. — Người ta thường hỏi câu này: “Hôn nhân có lợi ích gì? Tại sao tôi thua mà không chết?” Điều này vô tình làm bùng lên những xung đột xã hội. Nam khó chia sẻ quyền lợi riêng, phụ nữ muốn đấu tranh đòi công bằng cho mình, dẫn đến xung đột lợi ích giữa hai nhóm giới và sinh ra thế hệ sau. Điểm yếu vô sinh của họ đã dẫn đến nhu cầu đấu tranh giành quyền “phù hợp” để đáp ứng nhu cầu mở rộng gen của họ. Quá khứ huy hoàng về sự phục tùng của các bà mẹ trẻ em đã ngăn cản họ tham gia vào quá nhiều cuộc cạnh tranh và do đó có thể có những lợi thế này. Nhưng ngày nay, thời cuộc khiến họ không chỉ cạnh tranh với những người cùng giới, mà còn với trò chơi ly khai.

Rốt cuộc, bất kể xu hướng, mục tiêu là như nhau. “Quá khứ” không phát huy tác dụng trong hoàn cảnh này, khi hơn 10 năm, dư thừa 1,6 triệu nhân sự. Việc lựa chọn giới tính khi sinh khiến hầu hết phụ nữ cảm thấy mình không được ưu ái như nam giới, ngay cả khi điều đó nằm ngoài mong muốn của người mẹ. Đàn ông có thể làm việc chăm chỉ hơn để đạt được điều họ muốn. Nói chung, những lời kêu gọi hy sinh cho phụ nữ ngày càng hiếm. Có lẽ một người sẽ học cách “hy sinh” nếu không muốn trở thành “kẻ thừa”.

TuấnHam

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


“ Đời sống tinh thần tồi tệ nên sa vào rượu ”

Trước khi đặt câu hỏi, nếu người Việt Nam không uống rượu thì họ đang chơi gì? Trong số độc giả Hien Huynh, độc giả có nickname “Người lạ ơi” chia sẻ như sau:

Tôi xin đưa ra một số ví dụ mà tôi biết có thể trả lời câu hỏi của bạn: Người phương Tây, đặc biệt là người Đức, uống rất nhiều rượu. Mọi người mua về làm mồi nhậu hàng ngày không cần bạn bè, mồi nhậu.

Sau khi tan sở, mọi người trong gia đình sẽ về nhà và quây quần bên nhau, cùng nhau xem TV, uống rượu và đi ngủ. Một người và một vài người bạn mua rượu, bia ở ghế đá công cộng, hoặc đứng ven đường uống rượu, tán gẫu, rồi quay lại xem tivi và ngủ. Tất cả cư dân buộc phải về nhà nghỉ ngơi hoặc xem TV, vì theo luật, tất cả các cửa hàng sẽ đóng cửa vào 6 giờ chiều và các siêu thị sẽ đóng cửa vào 8 giờ tối. Và khách sạn lúc 10 giờ tối cho phép mọi người nghỉ ngơi và lấy lại cuộc sống. việc làm. Vào Chủ Nhật, chỉ có trạm xăng và nhà hàng mở cửa. Thanh niên ra ngoài đạp xe, trượt ván … một số dắt chó đi dạo, câu cá, chạy bộ … một số chỉ đọc sách trong vườn … Nhật Bản không đi làm vào ngày của người khác (nếu không có việc khẩn cấp), không gọi điện cho gia đình, đây là ngày họ ở bên vợ con, chúng tôi gọi điện thì họ cũng không trả lời hay cảm thấy buồn. Khi tôi đến nhà bạn tôi vào ngày Chủ nhật, anh ấy đang bận sửa nhà và vợ anh ấy đang làm vườn.

Người của tôi quen uống rượu sau khi tan sở. Nhưng từ từ rồi cũng quen thôi anh ơi, khi không nhậu nhẹt thì mọi người sẽ biết phải làm sao.

Một số độc giả đồng tình với ý kiến: “Đời sống tinh thần kém thì chỉ uống nhiều rượu thôi”: – Đời sống tinh thần tồi tệ thì sa vào quán rượu, quán bar nên đi khám chứ tìm công ty. mà muốn mắt đỏ Hiệu sách. Có quá nhiều thứ phải học, đừng lãng phí thời gian, đừng thấy hạnh phúc. Phải có ý niệm nào đó già rồi, phải làm sao?

Hai Le Duy

Đời sống tinh thần của một bộ phận người Việt Nam quá nghèo nàn. Không uống bia thì không biết làm gì, ngoài ra còn nhiều thú vui khác như vẽ tranh, nghe nhạc, đi chơi công viên … – kanon

Độc giả chia sẻ Cuộc trò chuyện vui vẻ của Lu Guang Jung Mình sống ở đây mà chưa tìm được rượu:

Mình không uống rượu, được mời dự tiệc, chỉ nhấp môi rồi bỏ đi, nhất quyết không uống . Bạn biết tôi không uống rượu, vì vậy bạn sẽ không ép nó. Tôi có thể ngửi thấy mùi say rượu khi lái xe, chứ đừng nói là uống rượu.

Dù vậy, cuộc sống vẫn rất thú vị, công việc của tôi rất tốt, chuyện thăng tiến cũng bình thường. Sau khi tập thể dục buổi tối, dạy các em học bài và trò chuyện với các em cũng rất vui. Đầu tư cho lan, uống nước sáng sớm, tối uống nước trước khi đi ngủ, cuối tuần rủ vợ và một nhóm người đi chơi … Nói chung là nhiều việc phải làm chứ không phải một giọt rượu. nhưng vẫn vui. — >> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang “Bình luận” tại đây.


điểm số trực tiếp bet365_bet365 chau a_cách vào bet365