Nhân viên là “ lợi thế của công ty ”

Bài báo về việc đốt những người trẻ để làm “thủ tục giấy tờ ngu ngốc” nhấn mạnh thực tế là nhiều người trẻ lãng phí thời gian tại nơi làm việc, nếu họ biến mất, kinh doanh hay xã hội sẽ ổn. Nhiều độc giả bình luận sau bài báo:

Độc giả ngu ngốc nói: Tôi nghĩ rằng không có những điều vô nghĩa thì chỉ tạo ra giá trị nhỏ. Cô ấy đã làm việc đó trong văn phòng của một bệnh viện gần tôi, và công việc của cô ấy là đóng dấu các tài liệu. Tuy không tăng thêm giá trị gì, ai cũng có thể làm được, thậm chí người khác cũng làm được nhưng vẫn mang lại một số gánh nặng cho các y, bác sĩ, tiền lương của anh chắc chắn là không. sinh viên. Những công việc giá trị thấp thì lương thấp, dễ giảm và gặp nhiều rủi ro.

Nhưng tôi nghĩ rằng ngay cả khi họ không quan trọng, họ không đóng góp cho xã hội. Nó là không cần thiết và có hại. Không có người như vậy ở bất kỳ đâu hay bất kỳ xã hội nào. Họ nên được khuyến khích để cải thiện kỹ năng của họ, không bị lên án.

Độc giả Tiến sĩ Garn nói: Trước hết, bạn là người vô dụng, trước hết là bản thân bạn chứ không phải xã hội. Nếu bạn có tài và cần phải thể hiện nó thì mọi người có thể yên tâm tác động đến bạn. Hơn nữa, nếu bạn thật sự là người có tài sẽ trọng dụng bạn, bạn hoàn toàn có thể từ bỏ và tìm một môi trường làm việc tốt hơn, rõ ràng hơn.

Nhận xét “vớ vẩn” không có nghĩa là bạn có thể tiết lộ điều gì đó về bản thân, đó là công việc, kỹ năng tổ chức, tư duy logic trong bài thuyết trình. Hãy nhớ rằng, khả năng làm việc được phản ánh ở khía cạnh nhỏ nhất, từ nhỏ đến lớn. Chưa kể cây bút này đã chết nên văn phòng không thể nhỏ được.

Tôi thất vọng khi làm những điều ngu ngốc và lại mắc sai lầm. Mọi việc nên phát triển từ nhỏ đến lớn, cũng phải tích cực nhận việc, cung cấp công việc, thể hiện bản thân chứ không thể chờ đợi nhiệm vụ mà oán hận. Bạn không thể được chỉ định làm việc vì các nhân viên khác có chương trình, đề xuất và chứng minh họ xứng đáng.

Bạn đọc Hà Nguyễn: Đừng đứng trên “góc độ cá nhân mà đánh giá xã hội”. Có lẽ việc thiếu bản thân không ảnh hưởng đến xã hội, nhưng nếu không có nhiều người làm những việc mà tác giả cho là không cần thiết thì xã hội không thể hoạt động bình thường.

Mỗi người đều có khả năng và hoàn cảnh riêng, vì vậy chúng ta đừng bao giờ nghĩ rằng những người này là bất tài, vô dụng và nản chí. Ví dụ, điều này rất tốt cho những người có trình độ trung học, xuất thân từ nông nghiệp, nông thôn, đại học và phải vay tiền về mặt chính trị, vì vậy rất tốt để tìm được việc làm sau khi tốt nghiệp. -Reader Hong Fan:

Bạn đang sống và làm việc trong nền kinh tế thị trường vô cùng cạnh tranh. Khi bạn không thể hiện được khả năng quản lý rủi ro và mang lại lợi nhuận cho công ty thì công ty không thể làm gì hơn cho bạn.

Tổ chức tồn tại có nghĩa là hệ thống của nó được duy trì, nếu không công ty sẽ phá sản. Nếu bạn nhìn thấy nội quy của tổ chức, hãy nghĩ rằng bạn quá thông minh, và yêu cầu tổ chức ưu tiên, phải không nghĩ Có dễ nổi giận không?

Nếu bạn là một tổ chức thành công và có thể thực hiện các hành động khó khăn, tổ chức có quyền kết bạn. Mặc dù bạn vẫn thờ ơ với chiếc thắt lưng ngoài cùng, nhưng bạn không thể mua được nó.

Hữu Nghị tổng hợp

>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Khi bán gạo nếp, cô kiếm được 50 triệu đồng mỗi tháng

Cường độ của n là bao nhiêu? Những cá nhân khác biệt và khó thích nghi với “nhóm” bị loại bỏ và không được phép tham gia, chứ đừng nói đến thứ bậc trong nhóm.

Nhiều người không thể làm giám đốc, quản lý, trình độ kỹ thuật, kiến ​​thức nghề ngang bằng, thậm chí lạc hậu với sinh viên mới ra trường (do bắt kịp mô hình nghiên cứu, kỹ thuật sản xuất của nhà trường), nhưng giới trẻ vẫn bỏ lại đằng sau khá xa. Bởi vì sự đơn giản, địa vị và tầm ảnh hưởng, lợi thế của những người lập mô hình, chủ sở hữu và vận hành hệ thống quản lý, những điều này đều không có.

Nguyên tắc Điều tôi muốn nói tới tiếp theo là “sự cân bằng giữa con mồi và thợ săn”. Cơ cấu và quy mô của nhóm thợ săn phải có thể giảm và tăng theo “con mồi”. Những đàn sói lớn sẽ săn những động vật lớn, như hươu, nai, nai sừng tấm … Nhưng khi con mồi lớn không còn hoặc khan hiếm, đàn sói phải chia thành từng nhóm nhỏ để đảm bảo kết quả. Mỗi cuộc đi săn bao gồm chuột, thỏ … bạn có thể chăn nuôi gia súc với quy mô tương ứng.

Khi áp dụng công tác hướng nghiệp, bạn sẽ thấy công việc không có tương lai, không có tầm nhìn xa, các trường lớn sẽ dần bị đào thải và giảm sút; ở đỉnh cao nghề nghiệp, các công việc tương lai với thị trường rộng lớn sẽ phát triển nhanh chóng .

Vì hệ thống có khả năng “ký sinh” tốt, cô có thể bán gạo nếp rất nhanh và thậm chí còn có thu nhập. Hơn rất nhiều khách hàng của mình. Trên thực tế, có rất nhiều người thành công nhưng không bằng cấp. Điểm khác biệt là mọi người đều có khả năng tự học, chọn thị trường tiềm năng và học cộng sinh.

Thanh Tuệ

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. . Xuất bản tại đây.


Treo khẩu hiệu “Tết văn minh đừng hỏi cưới bao giờ?”

Với nhiều người, Tết là niềm vui, niềm vui nhưng với nhiều người, đó là áp lực. Không phải vì kinh tế, dọn dẹp, nấu nướng mà vì ám ảnh cuộc sống cá nhân. Bạn thân nhất của tôi là một trong số họ. Ở tuổi 30, tôi có một công việc lý tưởng ở một công ty nước ngoài với mức lương hàng tháng khoảng 50 triệu. Tuy nhiên, với bạn bè tôi, lễ hội mùa xuân luôn là cơn ác mộng trong nhiều năm.

Là con một trong gia đình nên tất nhiên từ trước đến nay, cô bạn tôi không thể thoát khỏi một giọt tình yêu. Cha mẹ, làng xóm. Nhiều năm rồi, cứ đến Tết là bạn tôi lại trốn sang nhà tôi, chưa kịp ăn, chưa ngủ đã về. Tất cả những điều này đều bắt nguồn từ việc bố mẹ yêu cầu cao trong việc cưới xin, kết hôn, sinh con … Tính cách hướng ngoại, tôi luôn muốn nỗ lực hết mình cho công việc và phát triển sự nghiệp. Tôi không có thời gian để yêu, và bạn bè của tôi tự nhiên cảm thấy mệt mỏi với những vấn đề như vậy năm này qua năm khác. Chính vì vậy, bạn quyết định chuyển về nhà tôi ở và sơ tán ăn Tết ít ngày vì “ăn hỏi còn mệt hơn Búng chung”. Năm nay đã 30 tuổi – nhiều người vẫn cho rằng cái tuổi này là “chênh vênh” và cung cấp cho việc tăng cấp độ Tết. ”“ Nhu cầu ”, bạn tôi quyết định không trốn tránh, mà lần đầu tiên đối mặt với“ An cư, lạc nghiệp ”. Nghĩ thế này, mấy hôm nay cô bạn mình thiết kế ra một câu khẩu hiệu: “Tết văn minh không hỏi cưới bao giờ. Định in khổ lớn treo ngoài nhà dịp Tết”. Mình biết thế này. một chút tôi muốn, nhưng Nếu tôi không sẵn lòng, tôi sẽ mất lễ hội mùa xuân. “Bạn tôi thông báo.

>> Sợ bị” tra tấn “là câu chuyện sinh ra mình?

Tôi được biết câu chuyện này rất phổ biến ở các nước Đông Á trong đó có Việt Nam. Nhiều người không đi theo nghĩa đen , nhưng lại quen đặt những câu hỏi thâm thúy về cuộc sống của người khác, thậm chí đôi khi trở nên thô lỗ. Bạn đã kết hôn chưa? “,” Khi nào sinh con? “,” Sinh con bao nhiêu? “… là rất nhiều vấn đề của mọi người. rơi vào cảnh “khóc dở mếu dở” đã trở thành gánh nặng ngày Tết đến xuân về. Nhiều người trở nên kém hạnh phúc và cảm thấy có ý nghĩa, thậm chí chán ghét Tết.

Gần đây, tôi đọc thấy nhiều bạn trẻ Singapore chọn những mẫu mặt nạ in thông điệp. ike “chưa có bạn trai / bạn gái”, “chưa muốn kết hôn” … tranh thủ đón Tết năm nay. Suy cho cùng, đây cũng chỉ là một hạ sách, bởi ai cũng biết rằng đây là điều không tốt trong ngày Tết. Tuy nhiên, để giữ gìn cái Tết trọn vẹn, người dân không còn cách nào khác là phải tự vệ trước.

Nếu chỉ có một người có thể buông bỏ những suy nghĩ quá quan tâm đến cuộc sống cá nhân, thì tốt rồi. Những người khác xem xét cảm giác của mọi người trước khi đặt câu hỏi, và những điều như vậy có thể không xảy ra. Nhiều người nói rằng “đây là một truyền thống và chúng ta phải tôn trọng” những người này. Tôi không nghĩ rằng bất kỳ chủng tộc nào cho rằng tò mò về quyền riêng tư của người khác là một truyền thống tốt. Ngày nay đất nước phát triển hơn, cuộc sống hiện đại hơn, chúng ta chỉ còn thiếu những tư duy đổi mới để hoàn thành một năm mới văn minh.

Thu Hoai Vo

>> >> Bài viết này không nhất thiết phải liên quan đến VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


“ Người nhà buồn vì Tết ”

Câu hỏi Tết, về quê một tuần có được 45 triệu không? Được nhiều bạn đọc quan tâm. Bạn đọc Trần Phương chia sẻ trường hợp không đủ tiền trong dịp Tết nhưng vẫn cố về quê:

Anh chị em tôi đều là công nhân, còn con cái ăn học. Hội xuân này, tôi phải gửi 10 triệu đồng mới được bồi hoàn. Mua vé thì tốn tiền mà phải nhét vào ghế cuối như xác chết.

Do đặt muộn nên vé tàu chỉ còn ghế phụ (ghế nhựa). Hành lý của ba người chắc chắn phải đi taxi. Sau đó dùng tiền để mua quà, áo ấm, quần áo Tết. Sau vài ngày, hãy ra khỏi xe. Ông bà nội ngoại hai bên vui vẻ. Cháu trai, mua hàng Tết và bánh trái hương vị. Nó có giá hơn 20 triệu? Người độc thân thì dễ, cả nhà tốn nhiều tiền. Chưa kể, đây là quà cho các cô chú. Vậy, kỳ nghỉ lễ hội mùa xuân có thú vị không?

Độc giả Cát Bụi chỉ ra: Tôi đã nhiều năm đón Tết một mình nơi đất khách quê người nên nếu không vì một số hoàn cảnh nào đó thì Tết của tôi cũng vui rồi. .

Nếu các em đang gặp khó khăn trong việc quay trở lại đoàn do khó khăn về tài chính, tôi thậm chí còn đề nghị các em nên ở lại thay vì về với kinh tế khá giả thì nên về quê. Thương con thì phải thực tế, đừng ép con làm thế, hàng xóm đẹp quá. Không ai có thể thay thế con tôi.

Sau kỳ nghỉ Tết dài ngày, tôi chỉ biết đau ở đâu. Nếu bạn chỉ có thể về một lần trong năm, bạn nên về vào những dịp khác thay vì Tết. Tôi sẽ không đánh giá một người bất hiếu qua câu hỏi ngày Tết Một người hiếu thảo không để cha mẹ phải chăm sóc, một người không phá phách gia đình là người có đạo đức. Nghiện rượu, ma tuý, trộm cắp, bạo hành… Tết nào cũng về thăm cha mẹ, nhân tiện cũng tốn một khoản, thử hỏi người này có hiếu không? ). Tôi không dám nói rằng nếu bọn trẻ có điều kiện tài chính, chúng không có ngày nghỉ ở Tate, và việc về vài lần trong năm là chuyện bình thường. Độc giả của -Tamduk có cùng quan điểm: phải về nhà ăn tết mới là người hiếu hay sao? Vì vậy, nhiều người không kiếm đủ ăn phải vay tiền về vì cha mẹ đã lớn tuổi?

Tôi thường hiểu các tình huống khác nhau. Trong thâm tâm, Hiếu không phải là bất hiếu như bao cha mẹ giả dối, cha mẹ bệnh tật bắt cô không quan tâm nhưng nhà nào cũng có khách quan tâm như tôi. – Tình bạn

>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Tôi có phải xin nghỉ việc với mức lương 20 triệu để đầu quân cho một công ty lớn không?

Chúng ta đang bước vào những ngày cận Tết Nguyên đán. Khi người nhà, người nhà nghỉ Tết và lên kế hoạch tận hưởng những ngày nghỉ bên gia đình, tôi lại hoang mang về viễn cảnh tương lai.

Tôi năm nay 32 tuổi làm quản lý, lương tháng khoảng 20 triệu. Công việc của tôi cũng tương đối nhẹ nhàng, không quá nhiều áp lực. Tôi có thể đi muộn, về sớm, làm việc với sếp tốt, tôi cũng đạt điểm cao. Tuy nhiên, điều duy nhất khiến tôi phiền lòng là tôi không có quyền lợi nào khác ngoài BHXH và BHYT.

Trước đó, tôi nhận được lời mời làm việc mới ở một công ty lớn, lương cũng như bây giờ, công việc nhiều hơn, áp lực hơn và đòi hỏi thời gian nhiều hơn. Đổi lại, lương ở công ty mới cao hơn thu nhập của tôi.

Công việc kinh doanh hiện tại của tôi đang sa sút, khiến tôi lo lắng sẽ mất việc nếu doanh nghiệp phá sản. Nhân cơ hội này tôi có nên chuyển đổi công ty và xin nghỉ việc trực tiếp ở công ty cũ không?

Ngọc

>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Khi bán gạo nếp, cô kiếm được 50 triệu đồng mỗi tháng

Cường độ của n là bao nhiêu? Những cá nhân khác biệt và khó thích nghi với “nhóm” bị loại bỏ và không được phép tham gia, chứ đừng nói đến thứ bậc trong nhóm.

Nhiều người không thể làm giám đốc, quản lý, trình độ kỹ thuật, kiến ​​thức nghề ngang bằng, thậm chí lạc hậu với sinh viên mới ra trường (do bắt kịp mô hình nghiên cứu, kỹ thuật sản xuất của nhà trường), nhưng giới trẻ vẫn bỏ lại đằng sau khá xa. Bởi vì sự đơn giản, địa vị và tầm ảnh hưởng, lợi thế của những người lập mô hình, chủ sở hữu và vận hành hệ thống quản lý, những điều này đều không có.

Nguyên tắc Điều tôi muốn nói tới tiếp theo là “sự cân bằng giữa con mồi và thợ săn”. Cơ cấu và quy mô của nhóm thợ săn phải có thể giảm và tăng theo “con mồi”. Những đàn sói lớn sẽ săn những động vật lớn, như hươu, nai, nai sừng tấm … Nhưng khi con mồi lớn không còn hoặc khan hiếm, đàn sói phải chia thành từng nhóm nhỏ để đảm bảo kết quả. Mỗi cuộc đi săn bao gồm chuột, thỏ … bạn có thể chăn nuôi gia súc với quy mô tương ứng.

Khi áp dụng công tác hướng nghiệp, bạn sẽ thấy công việc không có tương lai, không có tầm nhìn xa, các trường lớn sẽ dần bị đào thải và giảm sút; ở đỉnh cao nghề nghiệp, các công việc tương lai với thị trường rộng lớn sẽ phát triển nhanh chóng .

Vì hệ thống có khả năng “ký sinh” tốt, cô có thể bán gạo nếp rất nhanh và thậm chí còn có thu nhập. Hơn rất nhiều khách hàng của mình. Trên thực tế, có rất nhiều người thành công nhưng không bằng cấp. Điểm khác biệt là mọi người đều có khả năng tự học, chọn thị trường tiềm năng và học cộng sinh.

Thanh Tuệ

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. . Xuất bản tại đây.


“ Người nhà buồn vì Tết ”

Câu hỏi Tết, về quê một tuần có được 45 triệu không? Được nhiều bạn đọc quan tâm. Bạn đọc Trần Phương chia sẻ trường hợp không đủ tiền trong dịp Tết nhưng vẫn cố về quê:

Anh chị em tôi đều là công nhân, còn con cái ăn học. Hội xuân này, tôi phải gửi 10 triệu đồng mới được bồi hoàn. Mua vé thì tốn tiền mà phải nhét vào ghế cuối như xác chết.

Do đặt muộn nên vé tàu chỉ còn ghế phụ (ghế nhựa). Hành lý của ba người chắc chắn phải đi taxi. Sau đó dùng tiền để mua quà, áo ấm, quần áo Tết. Sau vài ngày, hãy ra khỏi xe. Ông bà nội ngoại hai bên vui vẻ. Cháu trai, mua hàng Tết và bánh trái hương vị. Nó có giá hơn 20 triệu? Người độc thân thì dễ, cả nhà tốn nhiều tiền. Chưa kể, đây là quà cho các cô chú. Vậy, kỳ nghỉ lễ hội mùa xuân có thú vị không?

Độc giả Cát Bụi chỉ ra: Tôi đã nhiều năm đón Tết một mình nơi đất khách quê người nên nếu không vì một số hoàn cảnh nào đó thì Tết của tôi cũng vui rồi. .

Nếu các em đang gặp khó khăn trong việc quay trở lại đoàn do khó khăn về tài chính, tôi thậm chí còn đề nghị các em nên ở lại thay vì về với kinh tế khá giả thì nên về quê. Thương con thì phải thực tế, đừng ép con làm thế, hàng xóm đẹp quá. Không ai có thể thay thế con tôi.

Sau kỳ nghỉ Tết dài ngày, tôi chỉ biết đau ở đâu. Nếu bạn chỉ có thể về một lần trong năm, bạn nên về vào những dịp khác thay vì Tết. Tôi sẽ không đánh giá một người bất hiếu qua câu hỏi ngày Tết Một người hiếu thảo không để cha mẹ phải chăm sóc, một người không phá phách gia đình là người có đạo đức. Nghiện rượu, ma tuý, trộm cắp, bạo hành… Tết nào cũng về thăm cha mẹ, nhân tiện cũng tốn một khoản, thử hỏi người này có hiếu không? ). Tôi không dám nói rằng nếu bọn trẻ có điều kiện tài chính, chúng không có ngày nghỉ ở Tate, và việc về vài lần trong năm là chuyện bình thường. Độc giả của -Tamduk có cùng quan điểm: phải về nhà ăn tết mới là người hiếu hay sao? Vì vậy, nhiều người không kiếm đủ ăn phải vay tiền về vì cha mẹ đã lớn tuổi?

Tôi thường hiểu các tình huống khác nhau. Trong thâm tâm, Hiếu không phải là bất hiếu như bao cha mẹ giả dối, cha mẹ bệnh tật bắt cô không quan tâm nhưng nhà nào cũng có khách quan tâm như tôi. – Tình bạn

>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Cô bán xôi có tốt hơn cử nhân không?

Trong khi tác giả Thanh Tuệ đang kể câu chuyện “Cô bán xôi kiếm 50 triệu đồng một tháng” thì sáng nay tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình với con:

Tôi chở con đi học và ghé vào một con đường người bán hàng, Mua một gói gạo nếp. Tôi hỏi con:

– Con có biết một người phụ nữ giỏi bán gạo nếp có thể kiếm 50 triệu tệ một tháng không? Mặc dù bằng cử nhân thường chỉ kiếm được 7 đến 8 triệu.

– Đi học đi bán gạo nếp không phải tốt hơn sao?

– Bạn thử nghĩ xem, có vấn đề gì với việc này không?

– Vì có ít phụ nữ bán xôi hơn sinh viên tốt nghiệp đại học, thu nhập của bạn có cao hơn không? Đây là một phần của lý do. Nhưng xét về năng lực cá nhân, bạn nghĩ bằng cử nhân có thực sự tốt hơn cô Nuomi? Ý tôi là, những người giỏi nhất thường kiếm được nhiều tiền hơn.

– Tôi nghĩ họ bán gạo nếp và không thể làm công việc bàn giấy … Vì vậy, cử nhân sẽ tốt hơn.

– Nhưng cử nhân không được bán gạo nếp?

– Vậy bạn so sánh như thế nào?

– Hãy dựa vào khả năng của mọi người để thực hiện nhiệm vụ của họ và chi tiết của từng công việc. Tôi nghĩ nhân viên văn phòng chỉ cần đi làm đúng giờ và làm những gì người khác yêu cầu. Bán gạo nếp có vẻ khó hơn nhiều .—— Bán gạo nếp có khó không? – – – đúng rồi. Cô bán xôi với tư cách là một “nữ doanh nhân”. Chị phải có bí quyết kinh doanh, đó là bí quyết làm ra gạo nếp ngon, mua nguyên liệu đầu vào, ngâm, đảo, trộn, nấu… Chị cũng phải tính toán chính xác lượng khách vào các ngày khác nhau và chọn địa điểm. Quan hệ khách hàng, quản lý tiền mặt… Điều quan trọng nhất là bạn phải dậy thật muộn và dậy thật sớm để bán được nhiều sản phẩm nhất có thể. Có rất nhiều chức năng liên quan, không phải ai cũng làm được.

– Ồ, vậy bạn có thể bán gạo nếp phải không?

– Vậy bây giờ tôi hỏi bạn, bạn có thể bán gạo nếp không? Tốt nghiệp đại học?

– Cô bán gạo nếp.

– Con trai, không phải đâu. Một người bán gạo nếp giỏi sẽ có thể kiếm được 50 triệu đồng mỗi tháng, cao hơn nhiều so với những cử nhân thông thường. Nhưng một cử nhân giỏi có thể kiếm được 500 triệu đô la trở lên. Bạn có biết tại sao? Bởi lẽ, những bà bán xôi thường chỉ thấy ở những khu chợ chật hẹp, khách mua sắm ngoài đường. Độc giả của chương trình cấp bằng sẽ tìm hiểu về lịch sử kinh tế của đất nước và bán nó cho mọi người trên khắp thế giới. Tầm nhìn của họ tốt hơn, bạn chỉ cần kiên trì, đi đúng hướng sẽ kiếm được gấp 100 lần người bán gạo nếp.

– Con hiểu rồi bố ạ .—— Vậy theo ý kiến ​​của bố thì bằng đại học nghề bán gạo nếp cái gì tốt hơn?

Nguyễn Xuân Quang

>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Mẹ bỏ lỡ ba mùa giải vì bệnh ung thư

Mẹ tôi mất đã ba năm rồi. Bà là một phụ nữ nông thôn, chưa bao giờ đi máy bay, bà vào Sài Gòn (Sài Gòn) khám sức khỏe lần đầu thì phát hiện có khối u ác tính.

Trước đây, tôi đã 60 tuổi, nhưng mẹ tôi vẫn còn khỏe và bà vẫn đang làm ruộng. Tôi có gia đình và một em gái mới ra trường, đi làm mấy năm nay không có nhiều tiền, chưa kịp báo hiếu thì mẹ tôi đã bỏ đi. Gia đình tôi không có ai bị ung thư nên tôi chưa bao giờ nghĩ rằng người thân của mình sẽ bị ung thư. Vài tháng trước khi bà lâm bệnh, mẹ tôi mất trí nhớ đột ngột, có lúc quên, có khi không nhớ đường về nhà, dù chỉ chưa đầy nửa dặm đường. Mẹ đặc biệt ngủ nhiều. Cha tôi cho rằng đó là bệnh của người già.

Khi tình trạng của cháu trở nên tồi tệ, tôi và chị gái lập tức đưa cháu lên Sài Gòn khám thì bác sĩ bảo cháu bị ung thư não, bệnh tình rất nặng, rất xấu. Sau ba tháng nằm viện, chúng tôi chọn được phòng tốt để cho bà uống thuốc, tốn hơn một tỷ mà bà vẫn chết .—— >> Mẹ tôi bị nhốt trong bếp “Chết” 30 Tết– -Con gái chưa chồng sẽ mất mẹ. Ngày trở về dương gian, cô không khóc, sâu thẳm và đôi mắt cô có thể sẽ không bao giờ rơi lệ nữa. Đời con chưa đầy 30 mà mẹ không còn, không còn khổ nữa?

Mùa xuân đến rồi, còn đâu bóng mẹ đây? Tôi tiếc quãng thời gian ở Sài Gòn, nhưng bù lại tôi chẳng làm được gì. Nếu phải đưa cô ấy đi khám hoặc tầm soát ung thư sớm, có lẽ chúng ta có thể cùng cô ấy thanh xuân. Các bạn ạ, đời người là vô thường. Không ai nghĩ rằng anh ấy sẽ ốm nặng, và cũng không ai nghĩ rằng những người thân của anh ấy sẽ rời bỏ em.

Vì vậy, hãy chăm sóc cha mẹ của bạn. Nếu bạn muốn mặc cho bố mẹ một chiếc áo đẹp, một vài món ăn ngon hay đưa ông bà đi chơi thì hãy thực hiện ngay trước khi quá muộn. Hãy quan tâm đến sức khỏe của người già và dặn dò họ không được bỏ qua những triệu chứng bệnh của mình. Người dân vùng nông thôn thường nghĩ cơn đau là bình thường và sẽ thuyên giảm nếu mua thuốc uống trong vài ngày, nhưng thực tế đây có thể là dấu hiệu của bệnh.

Tết đừng sợ về quê không có tiền hay mua quà gì đó mà lo không thấy bóng khi về.

Anh Hào

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


“Phụ nữ sợ có con vì đàn ông không hy sinh được mình”

Phụ nữ thường mơ nhiều hơn nam, nhưng thực tế hiện tại không cho phép họ mơ. Điều tra quốc gia về bạo lực đối với phụ nữ ở Việt Nam năm 2019 cho thấy gần 2/3 phụ nữ (gần 63%) đã từng trải qua một hoặc nhiều hình thức bạo lực thể chất hoặc tình dục, bạo lực tình cảm và kinh tế và kiểm soát các hành vi trong cuộc sống của chồng. Trong 12 tháng qua, gần 32% phụ nữ bị bạo lực.

Mặc dù thế giới chỉ là một nửa. Đã phỏng vấn gần 6.000 phụ nữ trong độ tuổi từ 15 đến 64 và kết quả cho thấy ở Việt Nam, hầu hết bạo lực là do chồng của họ. So với thống kê đầu tiên do Tổ chức Y tế Thế giới thực hiện vào năm 2010, con số này đã giảm, do phụ nữ trẻ phải chịu bạo lực ít hơn các bà mẹ và tỷ lệ kết hôn cũng thấp hơn. .

Cuối cùng, công nghệ này có thể mô tả phụ nữ trong đời thực tốt hơn trước đây, do đó làm giảm hứng thú kết hôn. Ngoài những nguyên nhân khách quan liên quan đến nguồn lực hạn chế, mong muốn sinh con của phụ nữ cũng giảm đi và những nguyên nhân chủ quan của phụ nữ khiến họ sợ có con, dẫn đến sợ kết hôn. Quá trình sinh nở của phụ nữ tiêu tốn quá nhiều sức lực, sức lực và thời gian. Mặc dù thực tế có kỳ vọng của người chồng, nhưng cũng khó có thể đối phó với sự mất mát của sản phụ.

Tỷ lệ tử vong mẹ ở nước tôi là khoảng 75-87 phụ nữ mang thai trên 100.000 trẻ đẻ sống, rất cao so với Hoa Kỳ (14 trường hợp). Nhiều phụ nữ bị tổn thương không thể phục hồi trong quá trình mang thai và sinh nở, chẳng hạn như tiểu đường, mất thị lực, nôn mửa, sưng phù, tiền sản giật và các biến chứng khác nhau trong quá trình sinh nở. Đàn ông dường như không thể chịu đựng nổi những nỗi khổ tâm khiến nhiều phụ nữ hiện đại sợ có con.

Giảm tỷ lệ kết hôn và sinh con là kết quả tất yếu của quá trình giải phóng. Phụ nữ và phụ nữ, những người có tiền và địa vị trong chuỗi quyền lực xã hội, có xu hướng bảo vệ tài sản của mình hơn là nhường nhịn chồng con. Chủ nghĩa hiện sinh và lòng tự ái cũng góp phần vào điều này. — Người ta thường hỏi câu này: “Hôn nhân có lợi ích gì? Tại sao tôi thua mà không chết?” Điều này vô tình làm bùng lên những xung đột xã hội. Nam khó chia sẻ quyền lợi riêng, phụ nữ muốn đấu tranh đòi công bằng cho mình, dẫn đến xung đột lợi ích giữa hai nhóm giới và sinh ra thế hệ sau. Điểm yếu vô sinh của họ đã dẫn đến nhu cầu đấu tranh giành quyền “phù hợp” để đáp ứng nhu cầu mở rộng gen của họ. Quá khứ huy hoàng về sự phục tùng của các bà mẹ trẻ em đã ngăn cản họ tham gia vào quá nhiều cuộc cạnh tranh và do đó có thể có những lợi thế này. Nhưng ngày nay, thời cuộc khiến họ không chỉ cạnh tranh với những người cùng giới, mà còn với trò chơi ly khai.

Rốt cuộc, bất kể xu hướng, mục tiêu là như nhau. “Quá khứ” không phát huy tác dụng trong hoàn cảnh này, khi hơn 10 năm, dư thừa 1,6 triệu nhân sự. Việc lựa chọn giới tính khi sinh khiến hầu hết phụ nữ cảm thấy mình không được ưu ái như nam giới, ngay cả khi điều đó nằm ngoài mong muốn của người mẹ. Đàn ông có thể làm việc chăm chỉ hơn để đạt được điều họ muốn. Nói chung, những lời kêu gọi hy sinh cho phụ nữ ngày càng hiếm. Có lẽ một người sẽ học cách “hy sinh” nếu không muốn trở thành “kẻ thừa”.

TuấnHam

>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


điểm số trực tiếp bet365_bet365 chau a_cách vào bet365