Một đứa trẻ 14 tuổi rơi vào tình trạng cấm yêu hay thỏa hiệp?

Do hết pin, bà đã mượn điện thoại của con gái để trả lời tin nhắn của khách hàng. Sau khi vào ứng dụng nhắn tin để đăng nhập tài khoản, cô bất ngờ phát hiện một liên hệ có biểu tượng trái tim màu đỏ sẫm ở cuối tên. Với sự tò mò của một người mẹ, chị bấm đọc tin nhắn thì phát hiện con gái mình đang hẹn hò với bạn trai cùng năm nhưng học cùng lớp.

Ngày hôm sau, cô ấy đưa tôi đi ăn sáng và sau đó dành tình yêu thương vô bờ bến cho đứa trẻ. Cô ấy nói mới học lớp 9 và biết yêu nhau nên còn quá sớm. Bà cho biết, vì thương con gái nên cả đêm bà không ngủ được. – “Nó học năm cuối. Nó sắp vào cấp 3 và không còn thời gian để học nữa.” Sau đó cô ấy hỏi một loạt câu hỏi, điều đó có nghĩa là tôi không biết phải nói thế nào với cô ấy: “Trước khi tôi dạy cô thế nào. để làm điều đó, Tôi có thể nói với bạn bây giờ gọi điện để xem thông tin về bạn và bạn trai của bạn, đọc những bức thư? Lời nói, thông tin của người khác không tốt. “Bây giờ tôi phải làm gì để con gái tôi không yêu. “

Con gái đồng nghiệp của tôi biết chuyện tình yêu, có lẽ sớm muộn gì cha mẹ cũng sẽ phải đối mặt với nó, nhưng không biết mình nên làm gì để giải quyết.

Tôi nghĩ nếu tôi nói lớp 9 Những người có thể yêu sớm, bao giờ thì muộn? Ngày nay, khi không có điện thoại thông minh, chúng tôi viết những bức thư tình trong vở hoặc ngăn kéo bàn. Chàng trai để ý đến cô gái ở lớp bên cạnh, nhưng anh không có cơ hội tiếp cận cô và rất lo lắng Trở thành bài thơ tỏ tình mới “Mang về”.

Một thiếu niên sống trong giấc mơ, thấy cô là bình thường đối với cùng một cô gái hoặc bạn học tiếp theo. có mối quan hệ. Tuổi này là ước mơ, Nhưng cũng rất thú vị vì các em dễ lúng túng. Trẻ em hiện nay đang phát triển nhanh chóng và đã hình thành tính tự phụ của mình từ đầu lớp 9. Bản thân mỗi người là đền thờ, và những người Bỏng sẽ ngay lập tức trở nên không thể bào chữa được. Nếu một ngày bố mẹ của họ đột nhiên tức giận và ngăn cản hoặc cấm hẹn hò, họ có thể sẽ chuyển từ suy nghĩ tổn thương sang suy nghĩ giận dữ hoặc ghét cha mẹ của họ? “- Cô cau mày, rồi đáp:” Hết lớp 11. “Tôi nói ngay” Có, có một người học lớp 9 và một người khác học lớp 11, tôi không thể chắc chắn khi nào anh ta đến sớm và khi nào anh ta đến muộn. “

Tôi giới thiệu đồng nghiệp với anh ta, giả vờ như vô tình ở nhà Liên kết đến các bài báo về sinh non, mang thai, sẩy thai và hậu quả của việc sinh nở đã được đăng trong nhóm tiêu điểm. Khi yêu, các cô gái có xu hướng thời trang hơn, trang điểm cho bản thân thay vì soi mình trong gương. Lúc này, bạn có thể giả vờ nói: “Thôi, công chúa nhà này lớn tuổi rồi, chắc lấy chồng được rồi”, rồi tùy theo tình huống mà trẻ có thể “tấn công” hoặc phòng thủ.

– Tôi nghĩ khi yêu con cái thì cha mẹ nên đối xử một cách tâm lý và điêu luyện nhất. Hãy để con bạn cho rằng bố mẹ đã biết chuyện tình cảm của con bạn, nhưng đừng tỏ thái độ phản đối hay phản đối. Là cha mẹ của bé gái, bạn cũng nên hướng dẫn và giúp con chuẩn bị, chuẩn bị kiến ​​thức về giáo dục giới tính để tránh những tình huống không lành mạnh.

Thanh Ha

>> Bài viết không nhất thiết đồng tình với quan điểm của VnExpress. mạng lưới. Xuất bản tại đây.


“Không về quê ăn Tết thì thành”.

Vì vậy, Tết này, có tới 70% công nhân ở TP.HCM không về quê. Do ảnh hưởng nặng nề của đợt dịch Covid-19, bão lụt ở miền Trung năm 2020, hơn 193.000 công nhân từ miền Bắc và miền Trung sẽ ở lại TP.HCM đón Tết, tăng 20%. So với năm trước.

Tất nhiên, năm nay chắc chắn sẽ có nhiều bậc cha mẹ già ở nông thôn sốt ruột chờ con ngoại, bữa cơm sum họp của những gia đình này cũng sẽ giảm đi. Trong năm qua, ảnh hưởng của dịch bệnh khiến kinh tế khó khăn, nhiều người mất việc, phải làm thêm giờ. Nhiều gia đình phải tiết giảm những khoản chi không cần thiết để có đủ tiền xoay xở.

Nhà này gần nhà của mấy dãy công nhân, tôi rất thông cảm cho họ khi phải xa quê. Cha mẹ già. Nhưng cũng không vui vì họ phải chi quá nhiều tiền trong ngày Tết. Có gia đình làm được một năm, buổi sáng vừa nhận tiền thưởng Tết, buổi chiều trả hết nợ, số còn lại ra nhà xe làm nhạc trưởng.

Ai cũng biết cuối năm nay được đoàn tụ với người thân thì thật là buồn. Nhưng nỗi buồn này tạm thời biến mất, vì công nghệ làm mờ khoảng cách địa lý. Nếu như năm trước, nếu có dịp về quê gặp bố mẹ, anh em, thì đêm nay, tôi lại thấy họ trò chuyện vui vẻ qua những cuộc gọi video trên điện thoại. Vì vậy, dù không gặp mặt trực tiếp cũng không khiến mọi người cảm thấy thời gian trò chuyện còn nhiều khó khăn.

Tôi vẫn cho rằng Tết năm nào không cần về Trung Quốc. Nếu tha hương cầu thực, cũng nên mạnh dạn coi nơi mình đang sống và làm việc kiếm tiền là quê hương thứ hai của mình. Bạn không định ở lại lâu sao? Bạn không thể tiết kiệm một số tiền để mua đất, mua nhà ở đây?

Nếu không mua được đất trung tâm thành phố thì hãy bỏ tiền ra mua đất ngoại ô Bình Dương, Đồng Nai để đầu tư lâu dài. Tôi không mua được nhà phố, cũng không mua được căn hộ chung cư. Nếu mỗi mùa Tết hàng năm chúng ta bỏ ra hàng chục triệu USD, liệu chúng ta có sẵn sàng cho thuê? Nó chỉ đan xen trong chu kỳ làm việc-tiết kiệm-tiêu dùng, và sẽ trở về tay không khi trở về nhà.

Baby

>> Bài viết này không nhất thiết trùng với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


“ Người nhà buồn vì Tết ”

Câu hỏi Tết, về quê một tuần có được 45 triệu không? Được nhiều bạn đọc quan tâm. Bạn đọc Trần Phương chia sẻ trường hợp không đủ tiền trong dịp Tết nhưng vẫn cố về quê:

Anh chị em tôi đều là công nhân, còn con cái ăn học. Hội xuân này, tôi phải gửi 10 triệu đồng mới được bồi hoàn. Mua vé thì tốn tiền mà phải nhét vào ghế cuối như xác chết.

Do đặt muộn nên vé tàu chỉ còn ghế phụ (ghế nhựa). Hành lý của ba người chắc chắn phải đi taxi. Sau đó dùng tiền để mua quà, áo ấm, quần áo Tết. Sau vài ngày, hãy ra khỏi xe. Ông bà nội ngoại hai bên vui vẻ. Cháu trai, mua hàng Tết và bánh trái hương vị. Nó có giá hơn 20 triệu? Người độc thân thì dễ, cả nhà tốn nhiều tiền. Chưa kể, đây là quà cho các cô chú. Vậy, kỳ nghỉ lễ hội mùa xuân có thú vị không?

Độc giả Cát Bụi chỉ ra: Tôi đã nhiều năm đón Tết một mình nơi đất khách quê người nên nếu không vì một số hoàn cảnh nào đó thì Tết của tôi cũng vui rồi. .

Nếu các em đang gặp khó khăn trong việc quay trở lại đoàn do khó khăn về tài chính, tôi thậm chí còn đề nghị các em nên ở lại thay vì về với kinh tế khá giả thì nên về quê. Thương con thì phải thực tế, đừng ép con làm thế, hàng xóm đẹp quá. Không ai có thể thay thế con tôi.

Sau kỳ nghỉ Tết dài ngày, tôi chỉ biết đau ở đâu. Nếu bạn chỉ có thể về một lần trong năm, bạn nên về vào những dịp khác thay vì Tết. Tôi sẽ không đánh giá một người bất hiếu qua câu hỏi ngày Tết Một người hiếu thảo không để cha mẹ phải chăm sóc, một người không phá phách gia đình là người có đạo đức. Nghiện rượu, ma tuý, trộm cắp, bạo hành… Tết nào cũng về thăm cha mẹ, nhân tiện cũng tốn một khoản, thử hỏi người này có hiếu không? ). Tôi không dám nói rằng nếu bọn trẻ có điều kiện tài chính, chúng không có ngày nghỉ ở Tate, và việc về vài lần trong năm là chuyện bình thường. Độc giả của -Tamduk có cùng quan điểm: phải về nhà ăn tết mới là người hiếu hay sao? Vì vậy, nhiều người không kiếm đủ ăn phải vay tiền về vì cha mẹ đã lớn tuổi?

Tôi thường hiểu các tình huống khác nhau. Trong thâm tâm, Hiếu không phải là bất hiếu như bao cha mẹ giả dối, cha mẹ bệnh tật bắt cô không quan tâm nhưng nhà nào cũng có khách quan tâm như tôi. – Tình bạn

>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Sở hữu sớm dẫn đến 12 năm bất ổn

Nhắc đến chuyện “Nên tự làm hay một mình?”, Tôi muốn kể câu chuyện của chính mình để mọi người cùng tham khảo:

Tôi sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn. Năm 24 tuổi, tôi chính thức thành lập công ty, lúc đó “một người” không có vốn liếng, kinh nghiệm “đỡ đầu” hay hỗ trợ, hoàn toàn đánh gục chính mình. Vào thời điểm đó, tôi là người đầu tiên trong số những người bạn thời đại học của tôi khởi nghiệp. Bạn bè tôi khi học xong, lương tháng chỉ 3 đến 5 triệu đồng, tháng tôi chỉ có trong tay hàng chục đến hàng trăm triệu. Sau một năm thành lập, tôi tích lũy được khoảng 15 triệu đồng, vào thời điểm cực đoan này (kinh tế thế giới rơi vào khủng hoảng năm 2008), tôi được nhận một hợp đồng trị giá 1 tỷ đồng. Nhưng sau này, do chưa có nhiều kinh nghiệm nên khi bị người ta lấy hết tiền, thậm chí nợ cả nhà cung cấp thì tôi “ngã ngựa”. – Đã 12 năm kể từ vụ tai nạn đầu tiên. Ngày hôm đó. Ngày nay, hầu hết bạn bè của tôi vẫn là người làm công ăn lương, nhưng họ đã có nhà và xe hơi nguyên chiếc. Và tôi vẫn sống cả ngày. Trong 12 năm đó, tôi đã mất một hoặc hai năm để trở lại công việc của mình. Nhưng tâm lý của tôi lúc đó rất khác, dù vẫn hoàn thành tốt mọi công việc được giao nhưng điều đó khiến tôi không còn muốn ở lại làm việc quá lâu. Theo tôi, việc tìm lại con đường của chính mình luôn là điều đau khổ.

Có như vậy bạn mới hiểu được những khó khăn, thử thách và cái giá phải trả khi quyết định lập nghiệp và trở thành chủ. Tóm lại, đây là một số điểm về kinh nghiệm đầu tiên của tôi với tư cách là một nhà tuyển dụng:

Khó khăn:

1. Nếu bạn về sớm, mối quan hệ làm việc của bạn sẽ giảm.

2. 2. Sử dụng Với ít hơn quỹ, bạn sẽ dễ bị ngộp thở.

3. Những chiến binh trẻ tuổi, bạn vẫn nghĩ rằng mình có thể điều khiển trận đấu, nhưng cuối cùng, bạn sẽ bị áp đảo và bị “xỏ mũi”.

4. Bạn sẽ gặp khó khăn nếu công việc kinh doanh thất bại, To trở lại làm việc như mọi người.

5. Bạn sẽ phải trả học phí cho bạn bè của mình. Họ sẽ học hỏi những thành công và thất bại trước đây của bạn miễn phí.

Lợi ích:

1. Bạn sẽ học được rất nhiều điều bởi vì tâm lý “một con ngựa” sẽ truyền cảm hứng cho bạn để tìm kiếm sự sống còn. – 2. Về thời gian, bạn có thể hoàn toàn tự chủ.

Trên đây là một số kinh nghiệm của tôi khi còn trẻ. Hy vọng nó sẽ hữu ích với các bạn trẻ, những người cũng sẽ làm chủ ngay tấm bằng thạc sĩ sau khi ra trường.

Trước

>> Bài viết này không nhất thiết phải tương ứng với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Mọi người đều lo tiết kiệm, công ty sẽ được gì?

Đọc bài báo về “những người tiêu tiền để cứu người”, tôi rất lo lắng về xu hướng này của nhiều người Việt Nam.

Hãy thử tưởng tượng lịch sử tiết kiệm không dám sử dụng bằng cách trồng cây. Khi bạn 20, đứa con bé bỏng của bạn tràn đầy hy vọng, giống như trồng cây dưới đất. Khi bước vào độ tuổi 30 – 40, sự nghiệp của bạn sẽ thăng hoa và rực rỡ nhất, giống như cây vào mùa xuân, đơm hoa kết trái. Bạn sẽ làm gì khi bạn 50 tuổi? Tiếp tục cho cây ăn và ngắm trái chín mà không dám hái đến khi héo rồi mới bỏ xuống? Bạn sẽ được hưởng thành quả lao động của mình ở đâu?

Đây cũng là câu hỏi mà nhiều người tự đặt ra: Nên tiết kiệm hay tận hưởng cuộc sống? Tất nhiên, mỗi người có một cái nhìn khác nhau về cuộc sống và công việc. Tôi không dám nói điều gì là đúng vì rất khó nói. Đối với tôi, tôi luôn tuân theo một công thức: làm việc chăm chỉ, tiết kiệm 40%, và lãi từ 60% lợi nhuận. Nó giữ cho cuộc sống của tôi được cân bằng.

Tiền là vô tận, bạn có thể kiếm nhiều tiền hơn bằng nhiều cách khác nhau. Nhưng thời gian có hạn, nếu bạn dành hết thời gian cho việc kiếm tiền thì chắc chắn bạn sẽ không có cơ hội để tận hưởng thành quả mà mình tạo ra. Đồng tiền bạn làm ra cũng giống như quả chín trên cây, chỉ nhìn thôi cũng không thể ngửi được vị ngọt hay chua của nó, thế nào là dinh dưỡng? Bạn đã vô tình bỏ qua giá trị cốt lõi của việc trồng cây (kiếm tiền) – người ta thường tin rằng trong một xã hội mà mọi người đều chăm chỉ kiếm tiền, tiết kiệm tiền, bỏ bữa, không mua đồ thì đồng tiền sẽ không thành tiền mặt. Người bán lười vận động do sức mua thấp. Nông dân và người sản xuất cũng điêu đứng vì không tiêu thụ được. Hàng loạt tác động làm tê liệt toàn bộ nền kinh tế và cản trở sự phát triển của xã hội. Vì vậy, khi tất cả mọi người không có tiền trong tủ của họ, không ai sẽ kiếm được lợi nhuận.

>> Mẹ lo lắng, bạn gái hoang phí

Nói cách khác, bạn phải hướng đến sự “tiết kiệm”. Xét cho cùng, đó là sự phát triển, không chỉ đặt tiền xu vào một chỗ. Đôi khi, nếu bạn bỏ ra một xu, bạn sẽ nhận được 10. Bạn tạo cơ hội cho người khác, đến một lúc nào đó sẽ có người mang lại lợi ích cho bạn. Nếu bạn không có cơ hội để tăng giá trị sử dụng của tiền, thì tiền sẽ chỉ là một tờ giấy.

Một thực tế chứng minh rằng ngày càng có nhiều người tip để giữ tiền, và tiền sẽ tăng lên. Kinh doanh đã khó, phát triển công ty lại càng khó hơn. Các nước phát triển trên thế giới cũng có sức mua mạnh, đồng tiền luân chuyển liên tục trong dân chúng tạo nên sức bật cho toàn bộ nền kinh tế. Người dân các nước này cũng không có tư tưởng bỏ tiền vào túi. Ngược lại, những nước có tỷ lệ tiền tệ quá cao so với khả năng tích lũy dân số sẽ trì trệ và khó phát triển.

Ở đây, tôi không muốn đuổi những người tiết kiệm. Tiết kiệm là một điều tốt, nhưng nếu quá xấu tính, nó sẽ tỏ ra keo kiệt. Đây là một điều khủng khiếp hơn. Chỉ có thắng khó mới có thể vượt qua nghịch cảnh, khi có của ăn của để, đừng quá bảo thủ mà hãy cố gắng tận hưởng thành quả lao động của mình. Tạo ra giá trị tinh thần và vật chất cho xã hội là tốt cho mọi người.

Bác tôi cũng là người làm việc và tiết kiệm, sống không dám ăn, ở. Bà vừa qua đời chỉ sau một tháng lâm bệnh, hưởng thọ 60 tuổi. Tài sản tôi để lại cho vợ và hai con là hai căn nhà mặt phố và một cuốn sổ tiết kiệm, có thể đặt cọc hàng tỷ USD (dù các con đều có công ăn việc làm ổn định). Vào ngày đại tang, tôi thấy ba người (một cụ già và hai trẻ em) ngồi xem ảnh hành hương (ảnh cắt từ ảnh ngày cưới), căn nhà rộng lắm nhưng giờ lạnh lẽo và thừa thãi. phần còn lại mang đến nỗi đau.

Hoàng Thanh

>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


“ Người nhà buồn vì Tết ”

Câu hỏi Tết, về quê một tuần có được 45 triệu không? Được nhiều bạn đọc quan tâm. Bạn đọc Trần Phương chia sẻ trường hợp không đủ tiền trong dịp Tết nhưng vẫn cố về quê:

Anh chị em tôi đều là công nhân, còn con cái ăn học. Hội xuân này, tôi phải gửi 10 triệu đồng mới được bồi hoàn. Mua vé thì tốn tiền mà phải nhét vào ghế cuối như xác chết.

Do đặt muộn nên vé tàu chỉ còn ghế phụ (ghế nhựa). Hành lý của ba người chắc chắn phải đi taxi. Sau đó dùng tiền để mua quà, áo ấm, quần áo Tết. Sau vài ngày, hãy ra khỏi xe. Ông bà nội ngoại hai bên vui vẻ. Cháu trai, mua hàng Tết và bánh trái hương vị. Nó có giá hơn 20 triệu? Người độc thân thì dễ, cả nhà tốn nhiều tiền. Chưa kể, đây là quà cho các cô chú. Vậy, kỳ nghỉ lễ hội mùa xuân có thú vị không?

Độc giả Cát Bụi chỉ ra: Tôi đã nhiều năm đón Tết một mình nơi đất khách quê người nên nếu không vì một số hoàn cảnh nào đó thì Tết của tôi cũng vui rồi. .

Nếu các em đang gặp khó khăn trong việc quay trở lại đoàn do khó khăn về tài chính, tôi thậm chí còn đề nghị các em nên ở lại thay vì về với kinh tế khá giả thì nên về quê. Thương con thì phải thực tế, đừng ép con làm thế, hàng xóm đẹp quá. Không ai có thể thay thế con tôi.

Sau kỳ nghỉ Tết dài ngày, tôi chỉ biết đau ở đâu. Nếu bạn chỉ có thể về một lần trong năm, bạn nên về vào những dịp khác thay vì Tết. Tôi sẽ không đánh giá một người bất hiếu qua câu hỏi ngày Tết Một người hiếu thảo không để cha mẹ phải chăm sóc, một người không phá phách gia đình là người có đạo đức. Nghiện rượu, ma tuý, trộm cắp, bạo hành… Tết nào cũng về thăm cha mẹ, nhân tiện cũng tốn một khoản, thử hỏi người này có hiếu không? ). Tôi không dám nói rằng nếu bọn trẻ có điều kiện tài chính, chúng không có ngày nghỉ ở Tate, và việc về vài lần trong năm là chuyện bình thường. Độc giả của -Tamduk có cùng quan điểm: phải về nhà ăn tết mới là người hiếu hay sao? Vì vậy, nhiều người không kiếm đủ ăn phải vay tiền về vì cha mẹ đã lớn tuổi?

Tôi thường hiểu các tình huống khác nhau. Trong thâm tâm, Hiếu không phải là bất hiếu như bao cha mẹ giả dối, cha mẹ bệnh tật bắt cô không quan tâm nhưng nhà nào cũng có khách quan tâm như tôi. – Tình bạn

>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Sợ mất việc vì những năm 1940 đã lỗi thời

Cho dù người khác có nói, nếu tôi có khả năng và kinh nghiệm, tôi sẽ không tìm được việc làm. Tôi không khỏi lo lắng.

Gần đây, tôi đã tham gia một chương trình trò chuyện về việc trở thành họa sĩ minh họa tại Đại học Kiến trúc, trong đó có một câu hỏi gây rất nhiều tiếng cười. Mọi người, nhưng không ai có thể giúp suy nghĩ. Cô hỏi diễn giả hôm đó: “Liệu 10, 20 năm nữa nghề vẽ tranh minh họa có bị AI thay thế không?” Chà, khoảng cách xa quá, lại phải lo sáng tạo nghệ thuật. Vậy người lao động thường phải làm gì?

Tuy nhiên, trong lĩnh vực sáng tạo nghệ thuật, không thể không nói rằng trí tuệ nhân tạo có thể thay thế con người. Mới đây, báo chí đưa tin, kỹ sư 9x đã sử dụng AI để tạo ra 10 bài hát trong một giây, tuy nhiên, diễn giả của talk show ngày đó trả lời: “ Vẽ AI thì có thể làm được nhưng không thể thay thế hoàn toàn được. Ít nhất trong 10 hoặc 20 năm nữa, trí tuệ nhân tạo sẽ không thể thay thế con người hoàn thành công việc này. Nếu chúng ta tự tin vào nhân cách và khả năng của mình thì không cần phải lo lắng. “.

>> Thất nghiệp-câu chuyện ác mộng của người phụ nữ trung niên-bộ phim Start Up miêu tả tình trạng AI đang dần thay thế con người một cách chân thực và khắc nghiệt. Hàng trăm công nhân thất nghiệp phản đối. Công ty cung cấp giải pháp kỹ thuật sử dụng camera giám sát thông minh thay vì thuê nhân viên bảo vệ. So với việc sử dụng các giải pháp tuyển dụng cũ, chi phí tiết kiệm đáng kể khi áp dụng công nghệ mới.

Jae, đạo diễn trong bộ phim này. Vâng, nếu nó “trái ngược với tin tức” , khi đó chúng ta đang đi trên một chiếc xe ngựa và không có chiếc xe kéo nào ngồi trên đó. Tuy nhiên, người đại diện cho nhóm công nhân rất tiếc vì họ không phản đối những cái mới, họ chỉ mong quá trình công nghệ và hiện đại hóa chậm lại một chút để để họ có thể bắt kịp với những phát triển mới. Cũng giống như những tài xế xe ôm trước đây ở nước họ, để cạnh tranh với xe ôm công nghệ, họ cũng phải học cách sử dụng điện thoại thông minh và học cách sử dụng ứng dụng. Những thay đổi sẽ không làm chậm chân những người khác. – — Trong “Phụ lục tình yêu”, một bậc thầy marketing như Kang Danni, sau 10 năm phục vụ chồng và con mình như một bà nội trợ, cô ấy không thể làm được điều này, cô ấy đã có một công việc ở tuổi 37. Cuối cùng, cô ấy phải nói dối, vừa tốt nghiệp cấp ba, nghiêm túc uống một tách trà trong nhà xuất bản.

>> Đầu năm không có việc gì, cuối năm làm chủ tiệm bánh trực tuyến-Tôi từng gặp một chị bán kim chi, chị ấy than thở rằng chị ấy đã cống hiến cả tuổi thanh xuân cho công việc kinh doanh, rồi khi 40 tuổi, họ sa thải chị ấy. Giờ chị ấy bán kim chi và kiếm sống bằng tiếng Anh. Tôi không nghĩ vậy. công ty sẽ kiệt quệ. Bạn không cần phải nghĩ rằng công ty kém cỏi mà chỉ là không còn phù hợp với công việc mà thôi. Nhưng cô ấy vẫn có thể dạy tiếng Anh và muối dưa để kiếm sống. Con người thích nghi với hoàn cảnh này rất … khủng khiếp Mỗi chúng ta sẽ tìm ra cách để tồn tại.

Lo lắng về việc bị choáng ngợp và bị từ chối sẽ thúc đẩy tôi ngừng học hỏi. Tôi luôn cố gắng học những điều mới để bước vào một lĩnh vực khác. Mục tiêu của tôi là ở bất cứ đâu Tất cả đều có thể sống tự do, không dính dáng gì đến công việc hay hoàn cảnh.

Nguyễn Hằng Nga

>> Những bài viết này có thể không phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Đăng tại đây.


Mọi người đều lo tiết kiệm, công ty sẽ được gì?

Đọc bài báo về “những người tiêu tiền để cứu người”, tôi rất lo lắng về xu hướng này của nhiều người Việt Nam.

Hãy thử tưởng tượng lịch sử tiết kiệm không dám sử dụng bằng cách trồng cây. Khi bạn 20, đứa con bé bỏng của bạn tràn đầy hy vọng, giống như trồng cây dưới đất. Khi bước vào độ tuổi 30 – 40, sự nghiệp của bạn sẽ thăng hoa và rực rỡ nhất, giống như cây vào mùa xuân, đơm hoa kết trái. Bạn sẽ làm gì khi bạn 50 tuổi? Tiếp tục cho cây ăn và ngắm trái chín mà không dám hái đến khi héo rồi mới bỏ xuống? Bạn sẽ được hưởng thành quả lao động của mình ở đâu?

Đây cũng là câu hỏi mà nhiều người tự đặt ra: Nên tiết kiệm hay tận hưởng cuộc sống? Tất nhiên, mỗi người có một cái nhìn khác nhau về cuộc sống và công việc. Tôi không dám nói điều gì là đúng vì rất khó nói. Đối với tôi, tôi luôn tuân theo một công thức: làm việc chăm chỉ, tiết kiệm 40%, và lãi từ 60% lợi nhuận. Nó giữ cho cuộc sống của tôi được cân bằng.

Tiền là vô tận, bạn có thể kiếm nhiều tiền hơn bằng nhiều cách khác nhau. Nhưng thời gian có hạn, nếu bạn dành hết thời gian cho việc kiếm tiền thì chắc chắn bạn sẽ không có cơ hội để tận hưởng thành quả mà mình tạo ra. Đồng tiền bạn làm ra cũng giống như quả chín trên cây, chỉ nhìn thôi cũng không thể ngửi được vị ngọt hay chua của nó, thế nào là dinh dưỡng? Bạn đã vô tình bỏ qua giá trị cốt lõi của việc trồng cây (kiếm tiền) – người ta thường tin rằng trong một xã hội mà mọi người đều chăm chỉ kiếm tiền, tiết kiệm tiền, bỏ bữa, không mua đồ thì đồng tiền sẽ không thành tiền mặt. Người bán lười vận động do sức mua thấp. Nông dân và người sản xuất cũng điêu đứng vì không tiêu thụ được. Hàng loạt tác động làm tê liệt toàn bộ nền kinh tế và cản trở sự phát triển của xã hội. Vì vậy, khi tất cả mọi người không có tiền trong tủ của họ, không ai sẽ kiếm được lợi nhuận.

>> Mẹ lo lắng, bạn gái hoang phí

Nói cách khác, bạn phải hướng đến sự “tiết kiệm”. Xét cho cùng, đó là sự phát triển, không chỉ đặt tiền xu vào một chỗ. Đôi khi, nếu bạn bỏ ra một xu, bạn sẽ nhận được 10. Bạn tạo cơ hội cho người khác, đến một lúc nào đó sẽ có người mang lại lợi ích cho bạn. Nếu bạn không có cơ hội để tăng giá trị sử dụng của tiền, thì tiền sẽ chỉ là một tờ giấy.

Một thực tế chứng minh rằng ngày càng có nhiều người tip để giữ tiền, và tiền sẽ tăng lên. Kinh doanh đã khó, phát triển công ty lại càng khó hơn. Các nước phát triển trên thế giới cũng có sức mua mạnh, đồng tiền luân chuyển liên tục trong dân chúng tạo nên sức bật cho toàn bộ nền kinh tế. Người dân các nước này cũng không có tư tưởng bỏ tiền vào túi. Ngược lại, những nước có tỷ lệ tiền tệ quá cao so với khả năng tích lũy dân số sẽ trì trệ và khó phát triển.

Ở đây, tôi không muốn đuổi những người tiết kiệm. Tiết kiệm là một điều tốt, nhưng nếu quá xấu tính, nó sẽ tỏ ra keo kiệt. Đây là một điều khủng khiếp hơn. Chỉ có thắng khó mới có thể vượt qua nghịch cảnh, khi có của ăn của để, đừng quá bảo thủ mà hãy cố gắng tận hưởng thành quả lao động của mình. Tạo ra giá trị tinh thần và vật chất cho xã hội là tốt cho mọi người.

Bác tôi cũng là người làm việc và tiết kiệm, sống không dám ăn, ở. Bà vừa qua đời chỉ sau một tháng lâm bệnh, hưởng thọ 60 tuổi. Tài sản tôi để lại cho vợ và hai con là hai căn nhà mặt phố và một cuốn sổ tiết kiệm, có thể đặt cọc hàng tỷ USD (dù các con đều có công ăn việc làm ổn định). Vào ngày đại tang, tôi thấy ba người (một cụ già và hai trẻ em) ngồi xem ảnh hành hương (ảnh cắt từ ảnh ngày cưới), căn nhà rộng lắm nhưng giờ lạnh lẽo và thừa thãi. phần còn lại mang đến nỗi đau.

Hoàng Thanh

>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Đốt cháy tuổi trẻ của bạn qua những thủ tục giấy tờ ngu ngốc

Tôi vừa học xong và đi làm văn phòng, và tôi nghĩ kinh nghiệm sau đây của tôi có thể giống với nhiều sinh viên mới tốt nghiệp đại học.

Những sinh viên mới tốt nghiệp như tôi được cấp bằng và đào tạo chuyên sâu, nhưng nhiều người không thể tìm thấy hết tiềm năng của họ. Nhiều người có hai bằng đại học, nhưng chỉ có thể tìm được những công việc mà người học lớp 9 có thể làm được. Các bậc cha mẹ thế hệ chúng tôi cười nói: “Không có việc làm thì kêu oan”. Tuy nhiên, thay mặt cho nhiều người trẻ, tôi muốn nói rằng công việc nhàm chán có thể gây tổn hại đến tâm lý của những người trẻ có kỹ năng cao và lãng phí vốn tiềm năng. Nhà nhân chủng học David Graeber đã viết cuốn sách Bullshit Jobs năm 2018 (tạm dịch là Công việc vớ vẩn) dựa trên một bài báo của cùng tên do anh ấy viết vào năm 2013. Trong bài báo của mình, ông nhận thấy rằng nhiều công việc đã được tạo ra trong thế kỷ 21, được gọi là công việc văn phòng.

>> Tôi không thể tiêu 30 triệu tiền phòng vì tôi thích tiêu tiền

Theo lý thuyết kinh tế, nếu xã hội ngày càng giàu có và năng suất tăng thì giờ làm việc sẽ giảm. Các công ty muốn tạo ra lợi nhuận không nên thuê những nhân viên mà họ không cần. Nhưng tất cả chúng ta đều biết rằng điều đó không đúng. Không ai biết tại sao số lượng nhân viên văn phòng ngày càng tăng, và những người làm việc văn phòng như tôi đều biết rằng công việc của chúng tôi phải mất tới 15 giờ một tuần để làm mọi thứ và chúng tôi phải giả vờ rằng mình có thời gian rảnh: lướt Facebook Đi xem phim và thậm chí làm thơ.

Người già nghĩ rằng có thời gian nhàn rỗi là được, nhưng sự thật là không có người trẻ nào muốn mình vô dụng cả. Sinh viên tốt nghiệp đang tham gia vào những công việc văn phòng không cần thiết này. Tất nhiên, tôi không muốn thuyết phục những người có ý nghĩa rằng công việc của họ bị lãng phí. Nhưng còn những bạn trẻ cảm thấy công việc của mình vô nghĩa, không giúp ích được gì cho ai thì sao?

Tôi là một ngân hàng, nhưng tôi chưa bao giờ gặp bất kỳ nhân viên ngân hàng nào. Họ thực sự nghĩ rằng công việc của họ có ý nghĩa. Một nửa số đồng nghiệp của tôi có thể biến mất vào ngày mai, và xã hội sẽ không thay đổi nhiều. Khi mọi người nghĩ rằng công việc của họ không xứng đáng để tồn tại, làm sao họ có thể tự hào về công việc của mình?

>> Thất nghiệp-cơn ác mộng của phụ nữ trung niên-Tôi thấy rằng xã hội của chúng ta đã tìm ra cách để đe dọa những người mà chúng ta cho là thực sự có lợi. Tôi cho rằng, sự phẫn nộ, phẫn nộ của nhiều người đối với giáo viên, nhân viên y tế hay nhân viên vệ sinh là vì họ ghen tị với những người làm việc nghĩa. Rất ít người phàn nàn rằng lương của những người hữu ích này quá thấp. Tuy nhiên, nếu những người này quyết định ngừng hoạt động, công ty chắc chắn sẽ gặp rắc rối. Những người làm việc vì lợi ích xã hội thì lương thấp và phải chịu thiệt thòi, trong khi những người khác thì vô ích. Tôi không biết làm thế nào để giải quyết vấn đề này.

Nguyen Manh Duc

>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


Sở hữu sớm dẫn đến 12 năm bất ổn

Nhắc đến chuyện “Nên tự làm hay một mình?”, Tôi muốn kể câu chuyện của chính mình để mọi người cùng tham khảo:

Tôi sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn. Năm 24 tuổi, tôi chính thức thành lập công ty, lúc đó “một người” không có vốn liếng, kinh nghiệm “đỡ đầu” hay hỗ trợ, hoàn toàn đánh gục chính mình. Vào thời điểm đó, tôi là người đầu tiên trong số những người bạn thời đại học của tôi khởi nghiệp. Bạn bè tôi khi học xong, lương tháng chỉ 3 đến 5 triệu đồng, tháng tôi chỉ có trong tay hàng chục đến hàng trăm triệu. Sau một năm thành lập, tôi tích lũy được khoảng 15 triệu đồng, vào thời điểm cực đoan này (kinh tế thế giới rơi vào khủng hoảng năm 2008), tôi được nhận một hợp đồng trị giá 1 tỷ đồng. Nhưng sau này, do chưa có nhiều kinh nghiệm nên khi bị người ta lấy hết tiền, thậm chí nợ cả nhà cung cấp thì tôi “ngã ngựa”. – Đã 12 năm kể từ vụ tai nạn đầu tiên. Ngày hôm đó. Ngày nay, hầu hết bạn bè của tôi vẫn là người làm công ăn lương, nhưng họ đã có nhà và xe hơi nguyên chiếc. Và tôi vẫn sống cả ngày. Trong 12 năm đó, tôi đã mất một hoặc hai năm để trở lại công việc của mình. Nhưng tâm lý của tôi lúc đó rất khác, dù vẫn hoàn thành tốt mọi công việc được giao nhưng điều đó khiến tôi không còn muốn ở lại làm việc quá lâu. Theo tôi, việc tìm lại con đường của chính mình luôn là điều đau khổ.

Có như vậy bạn mới hiểu được những khó khăn, thử thách và cái giá phải trả khi quyết định lập nghiệp và trở thành chủ. Tóm lại, đây là một số điểm về kinh nghiệm đầu tiên của tôi với tư cách là một nhà tuyển dụng:

Khó khăn:

1. Nếu bạn về sớm, mối quan hệ làm việc của bạn sẽ giảm.

2. 2. Sử dụng Với ít hơn quỹ, bạn sẽ dễ bị ngộp thở.

3. Những chiến binh trẻ tuổi, bạn vẫn nghĩ rằng mình có thể điều khiển trận đấu, nhưng cuối cùng, bạn sẽ bị áp đảo và bị “xỏ mũi”.

4. Bạn sẽ gặp khó khăn nếu công việc kinh doanh thất bại, To trở lại làm việc như mọi người.

5. Bạn sẽ phải trả học phí cho bạn bè của mình. Họ sẽ học hỏi những thành công và thất bại trước đây của bạn miễn phí.

Lợi ích:

1. Bạn sẽ học được rất nhiều điều bởi vì tâm lý “một con ngựa” sẽ truyền cảm hứng cho bạn để tìm kiếm sự sống còn. – 2. Về thời gian, bạn có thể hoàn toàn tự chủ.

Trên đây là một số kinh nghiệm của tôi khi còn trẻ. Hy vọng nó sẽ hữu ích với các bạn trẻ, những người cũng sẽ làm chủ ngay tấm bằng thạc sĩ sau khi ra trường.

Trước

>> Bài viết này không nhất thiết phải tương ứng với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.


điểm số trực tiếp bet365_bet365 chau a_cách vào bet365