Tôi từng là một giáo viên với đồng lương ít ỏi hàng tháng, bôn ba khắp nơi trong sinh hoạt và chăm sóc gia đình. Có lần, một người bạn than phiền bố đang nằm viện, tiền bạc khó xoay xở, anh hỏi vay vài triệu đồng, có tháng trả lại. Thấy tình hình như vậy, tôi sẵn sàng nói Tết, không nhất thiết phải tháng sau.
Tôi đã nghĩ rằng bạn học sinh của tôi đã được bốn năm, vì vậy bạn của tôi đã đúng. cam kết với. Một tháng im lặng. Gần Tết không thấy có ý kiến gì về khoản vay này. Khi toi goi cho anh, co co nghia la “toi da quên”, neu muon chiem nguong, anh se phai chiu tien.
Trong thực tế, số tiền vài triệu đồng, bạn muốn trả thêm mô-men xoắn. Đến bây giờ, tôi có thể trả nợ lâu dài với mức lương một hai tháng. Nhắc nhở bạn, khi tôi cần, bạn luôn hứa từng người một. Thực lòng mà nói, hơn một năm nay tôi không biết bạn bè mình nghĩ gì. Điều này khiến tôi cảm thấy khó chịu, hỏi sẽ mất cảm giác.
Đối với những người không biết thực hiện lời hứa của mình, tôi đề nghị mọi người nên cho vay một lần và không bao giờ vay lần thứ hai, kể cả khi A ở xa. Nếu người ta cho vay, hãy chuẩn bị tinh thần cho vay mà không nhận được tiền.
>> Ý kiến không nhất thiết phải trùng khớp với ý kiến của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Tôi và chồng mới cưới nhau được hai năm. Chúng tôi đã có một em bé bảy tháng tuổi và bà ngoại để giúp chúng tôi. Vợ chồng tôi sống ở huyện Nhà Bè, TP HCM và cùng làm. Hiện tại, chúng tôi chưa tích lũy được gì. Năm nay, do ảnh hưởng của dịch Covid-19 nên khối lượng công việc của chúng tôi cũng giảm đi, thu nhập cũng giảm đi rất nhiều so với trước đây. Vì vậy, tôi đang tính bán một thứ gì đó để kiếm thêm thu nhập cho gia đình.
Mình đang có ý định thuê vỉa hè bán bánh tráng trộn dọc đường Huỳnh Tấn Phát vì đoạn này tập trung đông. Ngoài ra, tôi có một công thức bánh tráng trộn mới, được nhiều bạn bè đồng nghiệp đón nhận và ủng hộ nồng nhiệt. Mọi người đề nghị tôi mở rộng bán hàng, nhưng vì sợ hãi nên tôi lại chần chừ mãi.
Hiện tại trước tình hình kinh tế khó khăn nên tôi càng có quyết tâm cao. , Động lực để làm điều đó. Tôi muốn mạo hiểm để thử dự án này. Tuy nhiên, ở Sài Gòn, người ta thường bán món này, và sự cạnh tranh sẽ rất khốc liệt. Do đó, tôi muốn biết ý tưởng kinh doanh của mình có khả thi không?
Xuan Tuyen
>> Các ý kiến chưa chắc đã phù hợp với ý kiến của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Tác giả bài báo Nguyễn Viết Tâm đã sử dụng công thức 3-2-5 để mua nhà và đề cập đến công thức tiết kiệm 30%, vay ngân hàng 50% và vay người thân, bạn bè 20%. -Bạn đọc Phước Tín muốn biết: Vì sao bạn nghĩ mình vay người thân mà không trả lãi? Nếu ai đó vay tiền như vậy trong thời gian ngắn, chẳng lẽ có người đòi tiền nhưng không chịu trả? Khuôn mặt của họ khi bạn gặp lại họ là gì?
Hay là anh ta đi vay người này trả người khác, rồi lại tiếp tục trở mặt như thế này? Tốt nhất bạn nên vay tiền ngân hàng, chỉ cần tiền mặt. Trả xong nợ thì đường ai nấy đi. Đừng vay mượn tiền của người thân, dù phải trả lãi cũng là nợ tình người. Sau đó, tôi cuối cùng sẽ không trả lại tình yêu của cuộc đời này.
>> Ý kiến của bạn là gì?
Tình bạn toàn diện
>> Ý kiến của bạn chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Có câu: Sai lầm lớn nhất của đời người là không biết điều. Khi đó, tôi 27 tuổi và đang đảm nhận vị trí phụ trách phòng kinh doanh của một công ty bảo hiểm nhân thọ. Tổng thu nhập hàng tháng khoảng 30 triệu. Có lẽ mức thu nhập này là đủ so với cuộc sống ở nông thôn.
Cuộc sống lẽ ra đã bình yên, nếu tôi không mắc sai lầm thì thật tuyệt, đây là một sai lầm không thể tha thứ. Tôi kết hôn được bốn năm và con gái tôi đã lấy chồng ba. Trước đây xảy ra nhiều chuyện, cô ấy tìm đến tôi, người khác đề nghị làm như vậy. Nhưng tôi yêu cô ấy, thậm chí nhiều hơn. Có lẽ do cô ấy mất nhiều tiền và giờ lại là lỗi của tôi nên tôi càng hận mình hơn.
Lỗi này bắt đầu xảy ra vào tháng 6 năm 2020 và đến tháng 10 năm 2020, tôi đã lao vào. Nói đến đây, chắc chắn nhiều người sẽ chửi rủa một kẻ ngu dốt, tầm thường, làm nghề như tôi. Chính sự điên rồ, tham lam và thiếu hiểu biết đã đốt cháy 650 triệu lỗ, 200 triệu tiền tiêu vặt và 450 triệu đô la Mỹ vay nóng.
Còn trẻ thật, cho đến khi lao vào mảnh đất đó, tôi cũng chưa từng đụng đến đỏ đen, huống chi là không dám tưởng tượng. Tuy nhiên, đây là sự tham lam của chủ nhân, cách thể hiện khéo léo và những lời ngon ngọt: “Cứ ghi đi, lãng phí một ngày, lại trúng thưởng”. Con trai “.
Chuyện này dẫn đến nợ nần chồng chất. Nó rất dài. Nó nổi lên vì lòng tham muốn lấy lại số tiền đã mất, vì tôi không muốn mọi chuyện thất bại, vì tình yêu của tôi. Dù sao cũng phải thế. Đến đây, tôi không bao giờ đụng đến nó khi chủ đòi tiền.
Tôi nói với vợ tôi rằng, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, tôi chỉ mong cô ấy có cơ hội quay đầu lại. Thà bị vợ đánh còn hơn. Chửi rủa hay ghét bỏ gì thì tôi thấy mình đáng sống hơn, đến đây thì cô ấy lại im lặng, khóc lóc bảo tôi đừng cố giải quyết chuyện này, đừng nói cho ai biết, tôi lấy chồng, mua ba mảnh đất ở quê, nợ nần chồng chất. Ngân hàng 400 triệu, bố mẹ đều làm nông bình thường nên không có tiền, giờ bán miếng đất khoảng 550 triệu cũng đủ trả nợ.
Tôi ghét mắc phải sai lầm lớn trong đời. Tôi đã đọc nhiều bài đánh giá của độc giả về trò chơi và không thể vứt bỏ cái gói đó được. Nhưng tôi tin rằng mình sẽ không bao giờ vô hiệu và phạm phải sai lầm này nữa. Tôi chỉ yêu vợ vì bản thân mình, nhưng tôi đã hy sinh cả tuổi thanh xuân của mình và con. Tuổi thanh xuân của tôi dành cho gia đình để chăm lo cho chồng con, tôi cũng tin rằng mọi chuyện rồi sẽ qua.
Trần Duy Linh
>> Quan điểm chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Post here.
Thực phẩm do tác giả Nguyễn Đặng Anh Thi cung cấp trong bài rác cung cấp một số giải pháp quản lý rác hữu cơ tuyệt vời cho Hàn Quốc. Tuy nhiên, việc áp dụng vào Việt Nam sẽ còn mất nhiều thời gian, vì rất khó thay đổi “tư duy” phân loại rác từ nguồn của người dân. Tôi muốn chia sẻ giải pháp. Phương pháp giảm thiểu rác thải hữu cơ trong môi trường được quê hương tôi ở Beining áp dụng rất hiệu quả.
Từ nhiều năm nay, vấn đề môi trường ở quê tôi được quan tâm đặc biệt. Một chính sách tốt là khuyến khích các gia đình sử dụng hầm biogas thay cho bể tự hoại. Những gia đình xây dựng hầm biogas hoặc sử dụng hầm biogas composite sẽ được tỉnh hỗ trợ ít nhất 5 triệu đồng.
>> Bảo vệ ao hồ nông thôn
Nếu có chính sách như vậy, nhiều gia đình thổ dân của tôi sẽ sử dụng hầm biogas thay cho bể tự hoại. Hiệu quả này rất tích cực và có thể dễ dàng nhận thấy: Đối với những gia đình chăn nuôi lớn, hầm biogas xử lý được một lượng lớn chất thải chăn nuôi hạn chế việc sử dụng ô. Gây ô nhiễm môi trường và chuyển nó thành khí đốt tự nhiên hoặc điện để thắp sáng.
– Đối với những gia đình nhỏ cũng có thể sử dụng hầm biogas. Gia đình tôi là một ví dụ. Ngoài nhựa và giấy phế liệu, gia đình tôi còn thu mua và bán sắt vụn. Rác hữu cơ như rau, quả hư hỏng hoặc thức ăn thừa (nếu có thì hiếm vì gia đình tôi rất ít thức ăn thừa) sẽ được thu gom và đổ vào hầm biogas. Một bể phốt sinh hoạt đủ xăng mỗi ngày để đun ít nhất 5 lít nước siêu tốc cho gia đình tôi. Từ khi gia đình tôi có hầm biogas, lượng rác thải ra môi trường rất ít, thậm chí vài ngày … không có rác. Do đó, môi trường xanh, sạch, đẹp.
>> Đám tang rất gọn nhẹ
Qua thực tế sử dụng, tôi nhận thấy hầm biogas có tác dụng rất tích cực trong việc bảo vệ môi trường. , Ngoài ra còn có lợi thế về kinh tế. Vì vậy, nếu có nơi khuyến khích sử dụng hầm biogas thì mọi người nên hưởng ứng, còn nếu không có khuyến khích thì mọi người nên sử dụng với số lượng lớn. -Ngoài việc giám sát các chính sách vĩ mô, mỗi chúng ta có phải chịu trách nhiệm về sự lãng phí của mình không? Giảm lượng thức ăn và chuẩn bị phân loại chúng thay vì cho chúng vào một túi nylon. Đồng thời, vui lòng sử dụng hầm ủ biogas.
Ngoài việc nói về bảo vệ môi trường, tôi muốn chia sẻ một giải pháp rất hữu ích để gia đình tôi sử dụng. Đây là một vấn đề của nước thải sinh hoạt. Nói chung, nếu nước thải sinh hoạt không chảy qua bể tự hoại, nó sẽ được thải ra môi trường. Điều đáng tiếc là nhiều nước thải sinh hoạt trên cả nước được xả trực tiếp ra môi trường mà không qua xử lý. Ngay cả nhiều đô thị đẹp đã / đang xây dựng hoặc đang hoạt động cũng không có công trình xử lý.
Như Tô Lịch ở Hà Nội, Kênh Nhiêu Lộc-Thị Nghè ở Sài Gòn, làm sao để làm sạch? Môi trường xanh, sạch, đẹp như thế nào?
Biết thế này, dù nhà tôi ở quê thì nước thải sinh hoạt của gia đình cũng không bao giờ thải trực tiếp ra môi trường. Về đường cống, gia đình tôi có xây một hố ga-một bể phốt nhỏ.
>> Trưởng thôn nhân từ
bơm nước vào sinh hoạt của gia đình rồi xả ra môi trường. Nhờ có bể phốt này mà nó đã được làm sạch một phần khi ra ngoài môi trường. Vì vậy, mong bà con khuyến cáo (hoặc thậm chí buộc) các hộ gia đình / cơ quan, xí nghiệp … xây dựng bể phốt-hố ga trong đường ống nước thải sinh hoạt trước khi thải ra môi trường, chứ không thể xả trực tiếp mà không qua xử lý. Điều này cũng góp phần làm cho môi trường sống của chúng ta xanh, sạch, đẹp.
Phạm Xuân Anh
>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Tôi sắp bước sang tuổi 30. Đây là một cột mốc, khi tương lai của tôi không chắc chắn, nó sẽ gây áp lực nhiều hơn cho tôi. Quá trình học tập của tôi suôn sẻ và trôi chảy, và tôi trung thành với tính cách điềm đạm của mình.
Tốt nghiệp Đại học Du lịch Hà Nội cũng được một thời gian rồi, em định thi. Nếu bạn chọn như vậy, có lẽ tất cả mọi người sẽ giống như những người đã tốt nghiệp và đi thi chung. khác. Nhưng bước vào kinh doanh đa cấp khi tôi tốt nghiệp đã hoàn toàn thay đổi tôi.
Tôi không đổ lỗi cho công ty này hay những người tôi làm việc cùng. Tôi học được rất nhiều từ nó. Sau khoảng bốn năm khó khăn, tôi cũng bỏ nghề, nhưng sai lầm lớn nhất của tôi là bỏ thi liên tục, từ bỏ công việc trước đây và dành toàn bộ thời gian cho nhiều cấp độ nghề nghiệp. . – >> Không dùng nhà hay ô tô làm thước đo thành công ở tuổi 30 mà sau đó, tôi bắt đầu dấn thân vào các vị trí tiếp thị hoặc bán hàng. Tôi là người biết suy nghĩ và là người đáng tin cậy nên dù rất cố gắng nhưng tôi vẫn thấy sự cố gắng của mình chưa đạt được kết quả gì. Thật đáng buồn, tôi đang hoang mang về tương lai. Là một nhân viên kinh doanh có kinh nghiệm, không khó để xin việc và trở thành một nhà văn tự do, nhưng tôi vẫn thấy rằng tương lai còn nhiều bấp bênh.
Tôi luôn đam mê ngành công nghiệp thực phẩm, vì tôi đã mang tiền đến cho các doanh nghiệp nhỏ và nó khá thành công. Nhưng sau một thời gian, tôi phải buông tay vì đối tác của tôi bắt đầu cảm thấy bối rối và định tống cổ tôi ra ngoài.
Cho đến nay, tôi chỉ thành công trong lĩnh vực tiếp thị mà không có công ty. Tôi muốn biết liệu tôi có lãng phí quá nhiều thời gian không vì tôi mới kết hôn nhưng chưa ổn định nên tôi muốn mở lại một nhà hàng trước khi tôi 30 tuổi. Tuy nhiên, nếu điều đó không hiệu quả, tôi sẽ tiếp tục cho đến sau này vì học hành của tôi chưa hoàn thiện. Mặc dù ngoại ngữ của tôi rất tốt, tôi hầu như không có bằng cấp gì, nhưng chỉ điều này thôi là không đủ để xin vào một công ty tốt.
Hiện tại tôi đang rất lo lắng về tương lai và nung nấu ý định theo đuổi đam mê của mình trước khi bước sang tuổi 30, Hay là cố gắng xin một công việc ổn định với mức thu nhập bình thường để đảm bảo an toàn hơn?
Chỉ với ngoại ngữ tốt bạn có thể tìm được việc làm không? Niềm vui duy nhất của tôi mỗi ngày là được dạy kèm tiếng Anh miễn phí cho học sinh thông qua mạng xã hội. Mình muốn hỏi ý kiến và chia sẻ xem có ai đang sống cuộc đời giống mình không. Tôi cũng mong rằng những ai dự định bỏ dở nghiên cứu hãy suy nghĩ nghiêm túc.
>> Bài viết này không nhất thiết phải tương ứng với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.
Tôi sẽ kể câu chuyện của chồng tôi và chính mình trong hai phiên bản. Phiên bản đầu tiên xuất phát từ cuộc trò chuyện có thật sau khi tôi và chồng chung sống với nhau và có một cậu con trai sáu tháng tuổi. Phiên bản thứ hai là một phiên bản trong mơ của ngày này, như thể nó đến từ một cặp vợ chồng mới cưới. Câu chuyện như sau:
Gần đây, sau một năm làm việc bận rộn và căng thẳng, chúng tôi hơi mất tập trung vì chuyển đến một đất nước mới, một công việc mới và ngay lập tức có con. Sau một đêm tâm sự, sẻ chia và mong giữ được tình yêu lâu dài, để hâm nóng tình cảm, chúng tôi quyết định thu xếp đi ăn trưa vào ngày hôm sau. Chúng ta sẽ gặp nhau ở ga tàu điện ngầm gần công ty của chúng ta. -Ngày hôm sau, sắp đến giờ hẹn, anh nhắn tin bảo tôi bắt đầu. Tôi sẽ luôn chờ xem tin tức của anh ấy, anh ấy sắp tới bến. Ra ga, em đợi mãi mà không thấy. Vì không muốn chở cháu nên tôi đã đợi nhưng vẫn không thấy cháu nên tôi gọi điện. Hóa ra anh đang đợi bên kia cánh cửa. Tôi đi đến cửa phụ này.
Phiên bản 1: Tôi hơi nặng nề khi gặp em, tôi nói: “Sao anh không nhắn tin cho em và nói rằng anh đang mong chờ cánh cửa này?” Phiên bản 2 (mới nhất): “Ồ, xin lỗi, tôi không Biết rằng anh đang đợi ở bên này cửa. Anh đợi lâu chưa? “.—— Anh ấy nói:” Đáng lẽ anh phải đoán rằng anh sẽ đợi em ở cửa này vì đây là quản lý của công ty anh “( Phiên bản 1), hoặc: “Không sao, vui lòng đợi một chút. Tôi xin lỗi vì tôi đã không nói với bạn. Tôi luôn nghĩ rằng tôi đã đi đến cửa phụ đó” (cuộc hẹn mới). … Sau đó, chúng tôi đã tìm kiếm một nơi để ăn trưa. “Tôi đề nghị bạn ăn ở khu ẩm thực cạnh tàu này một lát. Anh ấy cau mày và không muốn ăn trong tòa nhà này. Anh ấy muốn tìm một nơi để ăn bên ngoài.
Phiên bản 1: Tôi nghĩ tiếng Pháp Rất kén ăn. Tôi không có nhiều thời gian cho bữa trưa, nhưng ngay cả khi việc đi lại khó chịu, tôi cũng không thể không làm hài lòng anh ấy. Tôi bắt đầu phàn nàn: “Tôi đến muộn và luôn chọn một nơi để ăn. Tôi không có nhiều thời gian. bữa trưa. Khi tôi đến muộn, sếp sẽ cảm thấy xấu hổ. “2 (new date):” Chà, tôi cũng nghĩ là một ngày tốt lành, tôi đã tìm được một chỗ để ngồi bên ngoài, điều đó thật tuyệt. “Trong bụng tôi nghĩ, nếu cô về nhà muộn hơn một chút, nếu ông chủ nhìn thấy thì thật tuyệt. Có khi tôi ăn trưa với những khách hàng đến muộn như vậy.
Sau đó, theo Thực tế là do chồng tôi khó chịu nên chúng tôi đã không đi đến đích. Do khoảng cách xa, chúng tôi đã ăn ở một địa điểm ngoài trời gần đó, nhưng quang cảnh không được tốt lắm. Ăn xong, tôi không có thời gian nói chuyện với tôi, tôi đã đi Tôi đang ở văn phòng, và trên đường về nhà, tôi nhanh chóng đi đến một cửa hàng quần áo vì chiếc áo sơ mi đẹp.
>> Cảm giác ngây thơ khi bố mẹ ly hôn – à, tôi nhận ra rằng ngay cả khi chúng tôi nói chuyện với chính mình , Chúng ta phải hâm nóng tình cảm của mình, dành thời gian của mình, tất cả thời gian là xem phim, ăn uống, hòa nhạc, đi du lịch, ngày lễ tình nhân … và hàng tỷ ý tưởng khác để tạo ra những dịp lễ. Chúng ta vẫn cư xử như bình thường Và nói về ranh giới lạnh lùng, làm thế nào chúng ta trở nên nóng bỏng, chúng ta cảm thấy như thế nào khi hẹn hò, tình yêu mới.
Thời tiết cho đến nay, và bạn phải chia sẻ lời nói và thể hiện tình yêu và sự kiên nhẫn, giống như kết quả của cuộc hẹn hò của bạn. Nếu Muốn nhận được kết quả sến sẩm thì phải cư xử thật tốt .—— Phải duyên dáng và lịch sự .—— Câu chuyện trên chỉ là sự việc khiến tôi chợt nhận ra và xảy ra. Chúng tôi Những sự kiện khác khi sống cùng nhau, và thậm chí cả cách cư xử hàng ngày của chúng tôi. – Một cụ bà đã được phỏng vấn và nói về cách các cặp vợ chồng có thể giữ tình yêu lâu dài. Cụ bà này đã sống với nhau nhiều năm, và ông trả lời: ” Bí quyết của chúng tôi là chúng tôi luôn đối xử với nhau như khách, nhưng cũng như khách. “
Giang Kate
>> Tin nhắn này không nhất thiết giống như tin của VnExpress.net xem. Đăng ở đây.
Tôi muốn chia sẻ “đi bộ trong nước”. Tôi sinh ra ở quê, lấy chồng ngoài phố, nay về quê nên không lạ gì cuộc sống thôn quê. Đối với tôi, mọi thứ rất đơn giản, chỉ cần quần áo sạch sẽ, gọn gàng, đơn giản là ăn ngon, sống vui vẻ là tốt, giúp được người khác thì chồng mới yêu. Các con tôi khỏe mạnh và hạnh phúc.
Mỗi người đều có những lý do khác nhau để “ra đường và về nhà”. Có người chán cuộc sống xô bồ cố tìm chốn bình yên, có người lại muốn bạn sống một tuổi thơ… mọi thứ đều hợp pháp.
Tương tự, mỗi người có một phong cách khác nhau. Ai đó phải về nước và làm việc trong nước. Những người khác trở về nông thôn nhưng làm việc trên đường phố. Những người khác sở hữu đất trong nước và trở lại trò chơi vào cuối tuần. Có người sẵn sàng mua đất, chờ con lớn, đủ tiền về quê… Có phải người còn đang loay hoay với nhiều thứ? Trẻ em làm việc? tiền bạc? …
>> Đối với dân văn phòng, việc về quê trồng rau, bắt cá không phải là điều dễ dàng
Tôi chỉ đang chia sẻ câu chuyện của vợ chồng tôi chứ tôi không dám gợi ý là vì mỗi Các cá nhân có những tình huống khác nhau và cách suy nghĩ khác nhau.
Về quê đã gần 4 tháng rồi, dù có nhiều thay đổi nhưng mọi thứ vẫn ổn. Trước đây, tôi và vợ đều làm việc trong ngành du lịch ở Huế. Tôi là lễ tân chính của một resort. Ở chung với bố mẹ cũng được, thuê nhà ở riêng thì cuộc sống cũng bình thường, không chán thì ra đường chỉ muốn về thôi.
– Đường “Quê” khoảng 15 cây số (đối với Huế thì cũng xa lắm), sống một mình phải lo cho con nên tôi không còn đi làm được nữa (năm nay cháu 5 tuổi) ), nửa tuổi), vì vậy tôi quyết định ở nhà. Đánh bại đại dịch Covid-19 cũng nên được coi là một sự sắp đặt. Chồng tôi cũng ở nhà.
Vì có kế hoạch nên vợ chồng tôi cũng chủ động lắm. Chúng tôi trồng và bán các loại cây và hoa, bao gồm hoa hồng, hoa mười giờ, hoa sam … chúng tôi trồng các loại rau khác nhau để tiết kiệm chi phí mua sắm và cung cấp an ninh. Mỗi ngày nuôi thêm vài con gà vịt, làm măng chua.
Mục tiêu của chúng tôi là cố gắng thành lập một trang trại ở ngoại ô Huế trong 5 năm. Ảnh: Hoàng Anh .
Hàng ngày, tôi ở nhà chăm con, còn chồng đi bán hàng. Khi con lớn, vợ chồng sẽ thay ca. Mục tiêu của họ là ở lại trang trại một thời gian ngắn trong vòng 5 năm.
Em đã nhận lời về quê cùng anh, quyết tâm cùng em lên kế hoạch luôn đồng hành để mỗi ngày trôi qua. Sự thật ngọt ngào và êm đềm là đôi khi không có tiền đi chợ, phải vay mượn tạm bợ, nhưng chúng tôi không bị áp lực quá nhiều, không thấy hụt hẫng, không buồn hay tiếc nuối những tháng ngày trước đó.
Tôi luôn có đầy đủ các con của họ, và điều quan trọng là thấy chúng hạnh phúc mỗi ngày, bởi vì tôi sống một thời thơ ấu và tôi có sự đồng hành của bố mẹ. Chuyến đi này còn rất dài, hiện tại tôi chỉ nghĩ sống thật hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình.
Cái lối “đi trên phố quê” là tâm hồn tôi. Tôi hy vọng sẽ cảm thấy thoải mái mỗi ngày và hài lòng với hiện tại. Tôi là người mơ mộng, hài lòng với cuộc sống lý tưởng của mình.
>> Tôi muốn bỏ Sài Gòn theo gia đình bản xứ về quê, bị bố mẹ mắng
Mong chồng đừng làm việc nhiều để có thời gian cho vợ con. Tôi mong có một công việc mà hai vợ chồng cùng làm, mong các con tôi có tuổi thơ như xưa. .
Về kinh tế, muốn về quê làm giàu thì cần phải chịu khó. Chỉ cần quay trở lại Trung Quốc hoặc cố gắng quay trở lại, điều này là không thể so sánh với nhiều người đã trở lại Trung Quốc trong 5-10 năm. Hãy từ từ làm những gì mình thích với mục tiêu của mình, làm việc tử tế và kiên trì thì sớm muộn gì bạn cũng trở nên giàu có.
Đừng quá lo lắng, ngươi có thể sống ở bất cứ nơi nào, chỉ cần ngươi có một gia đình an toàn, an toàn hạnh phúc, con đường này không phải cùng một chỗ sao? Xuất bản tại đây. -Huỳnh An
“Định giao cho ông bà nội chăm cháu nội có hiếu không?” Nhiều độc giả VnExpress cho rằng, không nên đề cao trách nhiệm chăm sóc cháu gái. Ông bà như một nhiệm vụ bắt buộc:
Còn tùy vào điểm chính và cách ứng xử của mỗi người, mỗi hoàn cảnh. Đối với tôi, vì ông bà đã ngoài 70 tuổi nên không muốn chăm cháu, nhất là mùa lạnh ở miền Bắc rất khắc nghiệt. Nhưng ông bà nhất quyết đòi chăm cháu nội. Tôi nói: “Mọi thứ bây giờ đều rất hiện đại và tiện nghi nên không cần phải lo lắng gì nữa”. Luôn tin rằng ông bà sẽ trở về quê hương, nơi ở quen thuộc, hàng xóm, vườn tược, gà vịt, gia súc … Nhưng ông bà vẫn thường xuyên chăm sóc, sinh hoạt hàng ngày. Nó làm cho ông bà vui vẻ, tự do và hạnh phúc.
Có khi con cái ông bà nhớ quá, ông bà về thăm một hai tuần rồi lại về. Ông bà 70-80 tuổi không còn nhiều điều để ở nên chúng tôi sẽ cố gắng chăm lo cho gia đình nhỏ của mình cho ông bà yên lòng. Quan trọng nhất là các bạn phải trở về bảo vệ nơi mà chúng ta gọi là quê hương của mình, để hàng năm đến Tết cổ truyền hay dịp quan trọng nào đó, vẫn có nơi để về …
Truongphitamquoc— Vợ chồng tôi có hai Con gái: Con gái 3 tuổi, con nhỏ 13 tháng. Chúng tôi ở riêng, nhà ở gần ông bà nội nhưng đều tự lo. Khi tôi là một đứa trẻ 2 tuổi, tôi đã đưa nó đi nhà trẻ, cả hai đều không muốn dựa vào ông bà của chúng. Tôi nghĩ rằng cha mẹ đã lớn tuổi (65 tuổi), họ muốn họ nghỉ ngơi, và họ thích làm những gì họ muốn.
Nhiều khi không thu xếp được thời gian, họ cứ gửi cho bảo mẫu làm, hoặc đưa cháu về ông bà ngoại một thời gian, đừng ép cháu trông cháu. Để dành thời gian cho con, vợ chồng tôi đã phải hy sinh rất nhiều thứ nhưng được một thời gian, khi con lớn, tôi lại muốn hàn gắn.
Soxaydung
Tôi vẫn chưa lập gia đình, nhưng tôi xác định sau khi sinh con xong, hai vợ chồng sẽ thay nhau chăm con. Chỉ khi quá bận rộn, quá kén chọn và không thể xoay sở, họ mới cầu hôn ông bà. Và chỉ cần một hoặc hai tháng là giống nhau. Chúng tôi sẽ không bao giờ biến ông bà nội ngoại thành những osin không trả được tiền cho chúng tôi. Trở về từ trường mẫu giáo. Để ông nội ở quê một mình, ăn uống no nê giữa nhà lớn. Sau đó, ông bị đột quỵ và may mắn được bà con làng xóm xung quanh đưa đi cấp cứu. Từ đó anh không còn dám rủ cô ở lại thành phố cặp bồ mãi nữa và mặc kệ anh. Tôi nghĩ cha mẹ già cần phải nghỉ ngơi, khi ông bà tự nguyện xin không quá hai ba tháng thì việc trông con chỉ là một thú vui.
Richter-Khi chúng tôi có con đầu lòng, vì tôi đang cạnh tranh để được thăng chức, tôi đã để ông bà chăm sóc con tôi 18 tháng và sau đó gửi nó đi nhà trẻ. Được 18 tháng, bà tôi bị đau tay, vai, cổ, mấy năm sau không nghỉ. Việc chăm sóc con cái không hề đơn giản, chưa kể những người trẻ tuổi cũng không thể qua khỏi khi căn bệnh quái ác gây ra cái chết chứ chưa nói đến người già. Nửa đời còn lại tôi có thể lo cho cháu, người ta gọi sắc đẹp là “hy sinh”, với tôi đây là “bóc lột”. Nếu một người làm việc chăm chỉ, đủ năng lực, đủ tài chính thì bạn xin nghỉ một năm rưỡi để chăm con cũng không thành vấn đề.
Leo Luong
Thanh The Tổng hợp
>> Bạn có đồng ý với quan điểm này không? Xuất bản tại đây. Các ý kiến chưa chắc đã phù hợp với ý kiến của VnExpress.net.
Chia sẻ câu chuyện, Tôi phải làm thế nào để thấy mình có ích mà vẫn không thấy mệt? Nhiều độc giả VnExpress ủng hộ quan điểm cho rằng làm việc thông minh tốt hơn làm việc chăm chỉ:
Tôi làm việc trong một công ty của Mỹ và thời tiết rất thoải mái. Trong hầu hết các trường hợp, ngay cả khi mất 8 giờ một ngày, tôi chỉ có thể làm việc 2 đến 3 giờ một ngày. Trong vài giờ tới, tôi sẽ xem xét làm thế nào để làm việc hiệu quả nhất có thể? Điều này có nghĩa là tôi luôn đảm bảo tám giờ một ngày. Tôi không thể thấy mình vô ích, công ty của tôi không bao giờ thúc ép tôi, cũng không hỏi rằng nên nhanh hay chậm? Tóm lại, họ tập trung vào hiệu quả công việc. Thỉnh thoảng tôi lại ngồi chơi và lướt Internet để tĩnh tâm và làm việc tiếp theo. Nhiều khi xem phim, tôi lại tìm ra những ý tưởng mới cho công việc. Tóm lại, chúng ta phải tập trung vào hiệu quả hơn là chuyển động chậm.
Philip Việt
Có câu: “work smart, not hard” (làm việc thông minh thay vì chăm chỉ). Nghĩa là làm việc khoa học để rồi tích lũy kinh nghiệm, kiến thức suôn sẻ, ngọt ngào. Và hãy bắt tay vào công việc, căng thẳng và mệt mỏi sẽ đánh gục bạn trước khi bạn thành công. Khi cơ thể quá mệt mỏi, làm sao để đầu óc có đủ tỉnh táo để giải quyết vấn đề một cách hiệu quả? Cuối cùng, sẽ có nhiều thất bại hơn là thành công.
Hà Nguyễn
Nếu bạn là nhà quản lý, bạn phải để nhân viên của công ty làm việc hiệu quả và bảo vệ mọi quyền lợi. thế giới. Nếu nhân viên hoạt động tốt, người quản lý có thể thực hiện tốt, nhưng đừng can thiệp và hãy tự làm điều đó. Bạn không nhất thiết phải làm nhiều hay ít, nhưng hiệu quả công việc bạn nhận được là bao nhiêu? Hãy đầu tư nhiều vào nhân viên của bạn và họ sẽ “đẻ” ra những quả trứng vàng cho bạn.
Meteorite
Đối với tôi, tôi cần phải làm việc một cách khôn ngoan và hiệu quả. Ưu tiên hàng đầu là chăm chỉ. Thành thật mà nói, bất kể định nghĩa của tiền tệ là gì, nó chỉ là “giấy ghi nợ”, và bất động sản có giá trị chỉ là “nợ”. Nếu hệ thống trả nợ sụp đổ hoặc con nợ mất nợ thì không thể thu hồi được nợ. Khi khủng hoảng, thiên tai… hệ thống sản xuất nguyên liệu sụp đổ, không có tiền mua lương thực, bất động sản cả 100 tỷ cũng không bán được. Nhà tiền tỷ ở thành phố? Khi nông thôn và nông nghiệp sụp đổ, bạn có thể đào một số gạch và nấu cơm? Vào thời điểm đó, ông đã bán căn nhà với giá 1 tỷ USD, nhưng ông không chắc chắn liệu mình có người mua hay không. Người giàu có xu hướng không làm gì cả, nhưng có rất nhiều việc (thường thuê người khác làm). Còn với công việc khó khăn, bạn chỉ cần làm việc chăm chỉ nếu bạn không giàu có hoặc giàu có (như một lực lượng lao động được trả lương). . Đăng nó ở đây. -Việt Thanh Toàn Diện